Nguyễn Thanh Văn
"Giải phóng mặt bằng” là nhóm từ ngữ văn hoa mà các cơ quan chức năng vẫn hay dùng để nói về một việc làm rất thường xuyên của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam. Đó là “đuổi dân, chiếm đất, kiếm lời, bỏ túi” của các quan chức. Để việc đuổi dân, chiếm đất được chóng vánh, thường thì nhà cầm quyền đưa đến hiện trường đông đảo công an võ trang đầy đủ từ súng ống, dùi cui, roi điện, lựu đạn cay, hoặc ngay cả chó nghiệp vụ. Với lực lượng “giải phóng” hùng hậu như vậy, lúc nào nhà nước cũng có những “thắng lợi rực rỡ” để khoe trên báo đài.Vụ “giải phóng mặt bằng” tại khu kinh tế Nghi Sơn, huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa, hôm 25 tháng 3 vừa qua thì hơi khác một chút. Có nghĩa là công an không dùng đến những biện pháp thường lệ, mà giải quyết gọn nhẹ bằng mấy phát súng thị uy. “Chiến công” để đi đến “thắng lợi” của họ là một em bé 12 tuổi bị thiệt mạng, hai người khác bị thương. Sự việc sau đó đã được vài tờ báo điện tử như VietNamNet, Dân Trí, Tiền Phong, v.v.… đưa tin, kèm theo bản thông tin của công an tỉnh Thanh Hóa về vụ việc này. Thế nhưng chỉ đến buổi chiều cùng ngày các trang mạng đó đã đồng loạt lấy bản tin xuống. Việc bài vở, tin tức vừa được đăng trên các trang mạng nhà nước rồi bị lấy xuống ngay lập tức vẫn thường xẩy ra. Điều này cũng dễ hiểu, vì với một nhà nước lấy dối trá, bạo lực làm tiêu chuẩn hành xử, nhưng lại cố tô vẽ cho họ bộ mặt tốt đẹp bằng các phương tiện thông tin độc quyền, thì đương nhiên là dấu đầu lòi đuôi, để lộ nhiều điều khuất tất. Khi mà nỗ lực bưng bít thông tin ngày càng trở nên vô hiệu, thì hệ quả tất yếu sẽ là sự lúng túng, bất nhất; đưa tin gian dối lên rồi phải lấy xuống ngay.