2010/05/29

Người Chết như nhau

Người Buôn Gió

Ban biên tập web Việt Tân: Tiết mục "Làng Dân Báo" sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và "ngoài luồng" của quần chúng Việt Nam.
Xin giới thiệu đến quý độc giả bài viết sau đây của blogger Người Buôn Gió nhan đề "Người Chết như nhau" (http://nguoibuongio.multiply.com/journal/item/470/470).
— -
Ngày hôm nay báo giới lề phải Việt Nam đồng loạt im lặng trước vụ việc chết người ở Nghi Sơn - Thanh Hóa. Tuy nhiên một số báo vẫn tiếp tục khai thác vụ giết người, chặt đầu đã xảy ra trước đó mấy hôm tại Hà Nội. Ngoài chuyện đi vào những tình tiết xoay quanh vụ giết người này, các báo còn ca ngợi các chiến sĩ công an đã nhanh chóng khám phá vụ án, bắt giữ hung thủ. Dư luận từ ngoài đường đến công sở, trên các trang mạng trong nước hăm hở bàn tán về quan hệ tình ái của hung thủ Đức Nghĩa, về tư cách của nạn nhân Phương Linh, thậm chí là về những ông bố của nạn nhân, thủ phạm. Vụ án hung thủ Đức Nghĩa gây xôn xao, thu hút dư luận bởi tính chất ly kỳ trong quan hệ tình ái và man rợ trong cách phạm tội. Các báo khai thác triệt để liên tục, ngay như Vietnamnet.vn, một tờ báo tương đối có uy tín cũng tiếp tục đưa bài thứ 6 chung quanh vấn đề này.

Bộ trưởng công an Lê Hồng Anh lập tức xuất hiện trước báo chí ngay sau 24 giờ vụ án xảy ra để khen thưởng các chiến sĩ công an có công phá nhanh vụ án, bộ trưởng nói rằng:
- “Đây là vụ án đặc biệt nghiêm trọng do tính chất dã man và xảo quyệt của thủ phạm. Tuy nhiên, với tinh thần kiên quyết đấu tranh chống tội phạm, chỉ sau gần 24 tiếng đồng hồ, các đồng chí đã bắt giữ được đối tượng gây án, làm ổn định tình hình dư luận trong quần chúng nhân dân”.
Sau khi khen ngợi, ông Lê Hồng Anh cũng nhấn mạnh rằng cần tiếp tục khẩn trương củng cố hồ sơ, sớm đưa đối tượng ra pháp luật.
Tinh thần trách nhiệm của ông Lê Hồng Anh cùng các chiến sĩ dưới quyền ông thực sự đáng khen nhiều nhiều như báo chí đã liên tiếp ca ngợi trong vụ tên Đức Nghĩa giết người.
Đáng buồn khi thấy ngành công an nỗ lực, nhanh chóng làm án vụ chết người này nhanh như vậy mà vụ chết người ở Nghi Sơn - Thanh Hóa đến giờ chưa thấy có tin tức gì rõ ràng ngoài bản kết luận mơ hồ của Công An Thành Phố Thanh Hóa. Đã thế một số báo còn tự gỡ bài đưa tin về vụ cháu bé Lê Xuân Dũng bị tử vong do đạn công an như vietnamnet.vn, dantri.com xuống biệt tăm không còn dâu vết.
Một vụ án có người bị chết, thương nặng dù là tai nạn giao thông đi nữa còn phải có người bị liên can, trách nhiệm có tang vật, phương tiện. Vậy mà vụ này người chết rõ ràng do đạn của công an lại lặng yên chờ kết quả điều tra, đáng ra phải công bố tên tuổi người cầm súng, kết quả xử lý tạm thời, tang vật xử lý thế nào. Chẳng lẽ đây là vụ án ‘’nhạy cảm’’ liên quan đến an ninh quốc gia cho nên mọi việc chưa thể công bố rõ ràng trong lúc điều tra.
Bản thông tin của văn phòng công an tỉnh ngoài điều tra vụ chết người còn hứa hẹn thêm là điều tra một số hành vi phạm tội khác.
Một số hành vi phạm tội khác mà CATH không nói rõ ở đây, nhưng chắc chắn những người dân tham gia phản đối giải phóng mặt bằng hôm đó sẽ run sợ khi nghe lời nói ấy của công an Thanh Hóa.
Thông báo này hàm ý rằng nếu vụ cháu Dũng chết được làm rõ thì sẽ có nhiều tội danh khác của nhiều người dân khác được làm rõ. Không khó khăn khi nhận thấy hàm ý ở câu cuối cùng trong bản thông báo của công an tỉnh Thanh Hóa. Bản tin đầu tiên của vietnamnet.vn đưa tình tiết này.
- Đến khoảng 10h30 phút, trong lúc người dân đang xô xát với lực lượng chức năng, thì cháu Lê Xuân Dũng (12 tuổi), học sinh lớp 6, trường THCS Tĩnh Hải bị ngất. Một số người chạy đến cấp cứu, bất ngờ có hai phát súng nổ.
Chúng ta hãy nhớ kỹ rằng có hai phát súng nổ, xin nhấn mạnh hai tiếng nổ từ súng bắn ra.
Chi tiết này phù hợp với các chi tiết mà bài báo đưa phần sau.
- Sau tiếng nổ đầu tiên, anh Lê Hữu Nam (43 tuổi) gục ngã ngay tại chỗ, máu chảy thành vũng. Phát súng thứ hai, đạn xuyên qua bàn tay phải chị Lê Thị Thanh (37 tuổi, ở thôn Trung Sơn), rồi trúng vào bụng dưới sườn trái cháu Dũng. Cả ba người nhanh chóng được lực lượng chức năng đưa đi cấp cứu.
Trong khi đó bản thông báo của công an tỉnh Thanh Hóa nói rằng:
- Thấy tình hình phức tạp, một chiến sĩ công an trong đoàn đã rút súng để bắn cảnh cáo, cùng lúc đó số người quá khích xông vào giằng cướp súng, tiếng nổ xảy ra hậu quả…
Vậy câu hỏi đặt ra, chiến sĩ công an rút ‘’để bắn cảnh cáo’’ đã bắn cảnh cáo chưa? Nếu bắn rồi thì tất nhiên sẽ có hơn 2 tiếng nổ như báo đã mô tả. Nếu chưa bắn thì lấy gì chứng minh chiến sĩ công an này chỉ rút súng để bắn cảnh cáo mà thôi. Nếu bắn rồi thì tiếng nổ ấy đâu? Khoảng cách giữa lúc người chiến sĩ công an rút súng và nhân dân gần nhau đến đâu?
Thông báo của công an tỉnh Thanh Hóa không nói chính xác nhưng có miêu tả rằng:
- Các đối tượng quá khích dùng gạch đá ném vào ô tô.
Hành động ném một vật gì đó vào mục tiêu nào đó thường ở khoảng cách từ vài mét trở nên. Nếu ở sát gần người ta theo tự nhiên sẽ đập chứ không dại gì ném để văng lại vào mình hay ném nhấm vào người của mình. Vậy là từ khi chiến sĩ công an rút súng đến lúc người dân lao vào giằng co có một khoảng cách, một thời gian. Có hai phát nổ, hai viên đạn gây thương tích và chết người từ súng của người công an này. Hành động anh ta rút súng, súng của anh ta nổ ra đạn chết người hiển nhiên là có. Còn anh ta có ý định rút súng để bắn cảnh cáo không thì chưa rõ, vì chưa có phát đạn cảnh cáo xẩy ra. Hay khoảng cách lúc anh rút súng thì người dân đứng ngay sát đó cho nên anh không kịp bắn cảnh cáo?
Anh chiến sĩ này mới ra trường, chưa công tác nhiều, chưa nhiều nghiệp vụ và kinh nghiệm để đến nỗi đó sao. Anh ta tên là gì, cấp bậc gì, bao tuổi?
Anh ta được phép mang súng ngắn, súng có nạp đạn, đến một nơi đang có xô xát gay gắt. Anh ta không thể là người mới ra trường hay sĩ quan cấp thấp được. Phải có kinh nghiệm, bản lĩnh đối phó với bạo loạn, anh mới được trang bị súng và đạn thật đến hiện trường. Còn các chiến sĩ trẻ, cấp thấp thì chỉ có dùi cui, lá chắn cùng lắm là thêm bình xịt hơi cay mà thôi.
Điều nữa cần làm rõ là khi đạn thoát ra khỏi nòng súng, khẩu súng đang trong tay công an hay tay người dân quá khích đã cướp được. Chắc không phải dân cướp được về tay mình rồi làm súng nổ. Vì nếu vậy sẽ có một bản thông báo rõ ràng của công an tỉnh TH dân cướp súng tự bắn nhau, báo chí sẽ đăng tải ầm ĩ là dân cướp súng công an rồi tự làm súng nổ gây chết dân. Giật gân thế tha hồ mà khai thác, đâu đến nỗi im lặng gỡ bài như bây giờ?
Mong cho hương hồn của cô gái Phương Linh ít nhiều cảm thấy khuây khỏa khi thấy trên trần thế các chiến sĩ công an từ bộ trưởng đến chiến sĩ đã khẩn trương làm hết trách nhiệm tìm cho được kẻ thủ ác, họ còn đang miệt mài, tận tâm trên những dặm đường xa để tìm lại những phần thân thể của cô. Cả nước thương cảm cô và nguyền rủa kẻ gây tội ác, báo chí miệt mài quan tâm đến cô, gia đình cô và không ngừng cất tiếng lên án kẻ gây ra cái chết của cô. Tội ác là không thể dung thứ, nhất là những tội ác dã man. Bởi đặt tình yêu vào cuộc tình lắt léo lắm mối, vào một kẻ tàn ác khiến cô phải từ giã cuộc sống, từ giã tuổi thanh xuân. Cô sống trong một gia đình thành thị, bố cô là cán bộ công an, cô được ăn học, có việc làm, cô có người yêu mới, cô đến nhà người yêu mới của người yêu cũ quan hệ tình dục trên bộ váy trắng mua ở shop thời trang Sài Gòn trên chiếc xe tay ga đắt tiền để rồi phải bỏ mạng vì tên sát nhân cuồng loạn.
Xã hội tức tưởi cho cô chết vì oan khuất. Từ chính quyền đến nhân dân ai cũng xót xa cho cô. Căm hờn tên giết người máu lạnh.
Ở dưới suối vàng, cô có thấy một em bé trai nhà quê bé nghèo, bố mẹ là dân cày, mặc chiếc quần đùi cũ kỹ, cái áo phông sờn mà ở thành thị chúng ta chưa chắc đã làm giẻ lau nhà. Em bé ấy cũng chết ngay tức khắc, chết tươi, chết lúc còn nở nụ cười hồn nhiên trên môi bởi một phát đạn từ súng của công an (nghe nói là cướp cò). Xin cô hãy bao bọc em ấy, đừng phân chia thành thị với nông thông, giàu với nghèo, con cán bộ công an hay con của nông dân. Bởi khi phải từ giã cõi đời, nên bình đẳng và bác ái với nhau.
Chỉ có những người đang sống mới cư xử phân biệt giữa con người với con người, với cả người chết thế này, người chết thế kia. Mong sao dưới cõi âm cô và em Dũng thân ái trong tình chị em. Không như chúng tôi, những người đang sống trong cõi trần thế vinh quang, cao cả đầy lý tưởng này.
JPEG - 63.1 kb
JPEG - 105.2 kb
JPEG - 47.2 kb

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét