Ngô Văn
Qua vụ tai nạn tàu cao tốc ở Trung quốc, thế giới bên ngoài không chỉ phần nào đánh giá được khả năng Trung Quốc góp nhặt và ráp nối các bí mật công nghệ cao của các quốc gia khác, mà còn có chứng cớ về cung cách làm việc của cán bộ, quan chức hữu trách trong bộ máy cầm quyền. Mọi cấp địa phương đều chỉ quan tâm tìm các cơ hội thủ lợi từ các công trình lớn. Trong khi đó, quan chức cấp tỉnh và trung ương khao khát thành tích để lên chức cao hơn đến độ xem thường cả mạng sống người dân. Và khi một tai nạn xảy ra, ngay cả loại tai nạn lớn được nhiều người trên cả nước và thế giới quan tâm theo dõi, các bộ, ngành vẫn cố tìm cách phi tang các hiện vật có thể giúp việc điều tra nguyên nhân gây ra tai nạn. Không khí chạy tội gấp rút đến độ nhân viên được lệnh chôn vùi ngay các toa tàu bị trật đường rầy xuống lòng đất mà chẳng cần cả việc kiểm tra bên trong xem có hành khách nào còn bị kẹt hay không. Nếu không nhờ sự phát hiện của một người lính cứu hỏa thì một bé gái 2 tuổi đã bị chôn sống dưới lòng đất theo toa tàu! Khi tin tức về bé gái này lan ra qua các phương tiện Internet “ngoài luồng”, công luận Trung Quốc lại càng căm phẫn, các quan chức lại giải thích quanh co và đành đào các toa tàu lên để chính họ “điều tra”.