2010/05/15

Nội dung cuộc trả lời phỏng vấn của Hòa thượng Quảng Độ

RFA

 2010-05-13
Tại lễ Kỷ niệm lần thứ 16 Ngày Nhân quyền cho Việt Nam hôm 11/05/2010, ở trụ sở Quốc hội Mỹ, một đoạn phim về cuộc phỏng vấn Hòa thượng Thích Quảng Độ do Kristopher Anderson thực hiện đã được trình chiếu.
Nhân dịp này Quỳnh Như của Đài Á Châu Tự Do đã phỏng vấn ông Kristopher Anderson, một trong hai người của Diễn đàn Tự do Oslo đã thăm Hòa Thượng Tăng Thống GHPGVNTN.
Ông Anderson là người thu hình cuộc phỏng vấn với Hòa thượng Thích Quảng Độ, biên tập và trình chiếu tại Quốc Hội Hoa Kỳ hôm 11 tháng 5 vừa qua. Dưới đây là nội dung cuộc trả lời phỏng vấn của Hòa Thượng Thịch Quảng Độ. Việt Long chuyển ngữ.
Cần tiếp tục tranh đấu
Kristopher Anderson: Tại sao ngài bị quản chế tại chùa?
HT Thích Quảng Độ: Bởi vì chính quyền Cộng sản nơi đây cho rằng nếu tôi được tự do như bao nhiêu người khác thì tôi sẽ tiếp tục tranh đấu cho tự do, dân chủ. Cho nên tôi bị quản chế để không có cơ hội nào được gặp gỡ nhiều người. Ở đây, tôi có muốn nói cũng không có ai để nói, hay có ai đến gặp tôi thì đôi khi công an ở quanh đây, bên kia đường, sẽ vào chùa. Cho nên tôi bị cô lập. Họ không muốn tôi gặp một ai, vì thế họ phải buộc tôi bị quản chế lâu dài.


Kristopher Anderson: Vì lý do gì mà Ngài hiến cả cuộc đời cho sự đòi hỏi công lý và nhân quyền?
HT Thích Quảng Độ: Đó là điều dễ hiểu, nếu ông biết rằng sư phụ của tôi bị giết một cách tàn bạo và khủng khiếp. Rồi đến mẹ tôi và người sư Huynh, sư đệ của sư phụ tôi, ngay cả thái sư phụ của tôi, cũng bị Cộng sản giết chết. Cho nên tôi thấy Cộng sản hềt sức tàn bạo. Thêm vào đó họ còn đi theo và áp dụng một chế độ toàn trị. Người dân không có quyền bày tỏ ý kiến của chính mình. Chúng tôi không có nhân quyền, cả dân chủ cũng không. Cộng sản cai trị dân theo ý họ muốn. Vì thế tôi cho rằng không thể để Cộng sản được tự tiện làm điều đó mãi mãi. Chúng ta phải làm một việc nào đó.
Kristopher Anderson: Từ năm 1975 trở đi cuộc sống của Ngài bị ngược đãi. Ngài bị lưu đày ngay trên xứ sở của Ngài trong 10 năm. Họ đưa vị mẫu thân 85 tuổi của Ngài tới ở chung; cụ bà đã mất vì đói và lạnh. Vậy điều gì đã khiến Ngài không muốn bỏ cuộc?
HT Thích Quảng Độ: Bởi vì, các vị thấy đó, Phật giáo không sống cho cuộc sống của môt mình Phật giáo, mà người Phật tử chi nghĩ đến cuộc sống của con người, nói chung. Và con người Việt Nam còn chịu đựng khổ đau thì chúng tôi cùng chịu đưng khổ đau với họ. Vì vậy chúng tôi tiếp tục tranh đấu đến khi Việt Nam có tự do, dân chủ và hòa bình.
Kristopher Anderson: Mặc cho mọi thảm kịch đối với Ngài trong quá khứ, làm sao Ngài vẫn giữ được sự an nhiên thanh thản như vậy? Làm sao Ngài vẫn có thể tươi vui, đầy an lạc?
HT Thích Quảng Độ: Vì trong tâm tư tôi không có lòng thù hận. Tôi gắng yêu thương tất cả mọi người. Điểu đó có nghĩa là: yêu thưong là hạnh phúc. Nếu anh thực sự có tình thương yêu đối với tha nhân, anh sẽ cảm thấy hạnh phúc. Vì thế nên tôi thường được an lạc; tôi biết tôi không lúc nào cảm thấy khổ đau. Tôi luôn luôn có nụ cười.
Kristopher Anderson: Ngài có tha thứ cho chính quyền Cộng sản Việt Nam chăng?
HT Thích Quảng Độ: Có, tôi tha thứ, vì họ cũng là con người. Điều duy nhất mà tôi muốn nơi những người Cộng sản là họ thay đổi tư tưởng, bỏ chủ nghĩa Cộng sản đi, bỏ cái lý tưởng Cộng sản đi. Tư tưởng Cộng sản chẳng là gì cả, chỉ là vô ích. Điều họ phải làm ngay là buông rơi chủ nghĩa Cộng sản , và nhìn nhận dân chủ, tự do nhân quyền cho toàn thể nhân dân Việt Nam. Thì họ sẽ được vui sướng. Nhưng bây giờ thì không...
Kristopher Anderson: Họ có được vui sướng không?
HT Thích Quảng Độ: Tôi cho là không, họ không được sung sướng đâu. Lúc nào họ cũng phải nghĩ đến cách thức để giết người, để cướp bóc... Làm sao họ vui sướng cho được?
Kiểm soát Giáo hội Phật giáo
Kristopher Anderson: Tại sao Giáo Hội Phật giáo bị đặt ra ngoài vòng pháp luật ở Việt Nam?
HT Thích Quảng Độ: Vì anh thấy đó, sau khi Cộng sản chiếm miền Nam Việt Nam trong mấy năm, từ 1975 đến 1978, họ thấy GHPGVNTN khó trị lắm, họ cố tạo ra một giáo hội khác dưới quyền kiểm soát của họ. Sau khi tạo dựng giáo hội đó, họ gọi là Giáo Hội Phật giáo Việt Nam, thì GHPGVNTN bị gạt sang một bên, bị coi là Giáo hội bất hợp pháp. Họ ngăn cấm mọi hoạt động của giáo hội chúng tôi.
Kristopher Anderson: Vì sao Giáo hội của Ngài quan tâm nhiều đến thế cho vấn đề nhân quyền và dân chủ?
HT Thích Quảng Độ: Vì chúng tôi thấy người Việt Nam, nhìn chung, rất khốn khổ, do phải sống dưới một chế độ độc tài. Mọi thứ quyền của họ đều bị tước đoạt. Họ chẳng còn gì. Chỉ được mỗi ngày hai bữa, vậy thôi. Con người mà không có quyền gì thì cụôc sống không còn ý nghĩa. Chúng tôi cùng nhau quyết định phải có hành động để thay đổi tình hình. Vì thế tôi tiếp tục hành động cho đến ngày hôm nay.
Kristopher Anderson: Ngài có thể cho chúng tôi biết tương lai của Việt Nam sẽ ra sao?
HT Thích Quảng Độ: Theo ý riêng của tôi, tôi cho rằng theo Nemah của đạo Phật thì mọi sự đều biến đổi, biến đổi. Không có cái gì giữ nguyên trạng trong vòng một sát na. Mọi sự việc đều thay đổi. Tôi cho rằng rốt cuộc Cộng sản cũng có ngày kết thúc. Cộng sản không kéo dài được lâu, theo luật vô thường của nhà Phật. Sự vật không thay đổi thì không hiện hữu. Mọi thứ hiện hữu thì đều thay đổi. Chủ nghĩa Cộng sản cũng vậy. Một ngày nào đó Cộng sản sẽ đi đến chỗ chấm dứt. Vì vậy tôi cho là sau này Việt Nam sẽ được tự do, dân chủ, lúc đó người dân Việt sẽ được an lạc.
Kristopher Anderson: Ngài muốn nhắn nhủ với thế giới điều gì về Việt Nam?
HT Thích Quảng Độ: Tôi hy vọng rằng với những ai xem cuộc phỏng vấn này, tôi trân trọng thỉnh cầu họ hãy tiếp tục giúp cho người dân Việt Nam có cách nào được dân chủ, tự do và nhân quyền. Đặc biệt với nước Na Uy, tôi bảy tỏ lời cảm tạ chân thành tới Sáng hội nhân quyền Rafto, theo tên giáo sư Thorolf Rafto, về giải thưởng họ trao cho tôi năm 2006. Về những sự kiện ở Triều Tiên, Cuba, tôi hy vọng... tôi đã sống dưới chế độ Cộng sản tới nay là 35 năm, tôi hiểu rằng người dân trong những quốc gia Cộng sản đó chẳng có chút an vui hạnh phúc nào. Họ chịu đựng rất nhiều nổi khổ đau, nên tôi hy vọng những quốc gia đó sẽ buông rơi lý tưởng Cộng sản đi, đổi sang dân chủ, tự do và nhân quyền. Nếu nhân quyền được tôn trọng thì mọi người mọi dân tộc mọi quốc gia trên thế giới sẽ được an vui hạnh phúc. Tôi mong sao cả thế giới sẽ được an vui hạnh phúc.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét