Ngày 22 tháng 1 năm 2010, hai cựu tướng lãnh của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam - Đồng Sĩ Nguyên và Nguyễn Trọng Vĩnh, đã gởi một bức thư lên Bộ Nông Nghiệp và Phát Triển Nông Thôn vạch rõ những hiểm họa không lường đối với dân tộc Việt Nam. Hơn một tháng đã trôi qua, bức thư này như một viên đá ném vào Biển Đông... không hồi âm, không xác nhận, không phủ nhận cái mối nguy đối với dân tộc Việt Nam từ hàng ngũ của những người lãnh đạo Chính Phủ Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam! Đây là một sự khinh thường tột độ tiếng nói của những người từng suốt đời hy sinh xương máu để bảo vệ biên cương của tổ quốc, đây cũng là một sự coi thường sự an nguy của tổ quốc không thể chấp nhận được đối với dân tộc Việt Nam!
Ở các nước văn minh, mọi giao dịch thương mãi (business transactions) có ảnh hưởng đến an ninh quốc gia phải được sự chấp thuận của chính phủ của quốc gia đó (ví dụ như vụ Chinalco và Rio Tinto ở Úc). Ở Việt Nam, sự kiện các quan chức ở cấp tỉnh đồng loạt cho Trung Quốc, Hồng Kông và Đài Loan là một sự kiện không thể không quan tâm đối với mọi công dân Việt Nam! Con ngưới ta dù ngu xuẩn đến đâu cũng phải thấy được mối quan hệ mật thiết giữa những giao dịch này và những đe dọa đối với an ninh quốc gia của Việt Nam! Thế lý do nào mà chính phủ và Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) không lên tiếng về vấn đề này? Trên đời này không có hiện tượng nào xảy ra mà không có lý do! Độc tài, độc đảng? Thiếu dân chủ? Quốc Hội bị khinh thường hoặc chỉ là bù nhìn vì hầu hết là đảng viên? “Đội tiên phong của giai cấp công nhân” đang bảo vệ quyền lợi của giai cấp mình bẳng mọi giá kể cả mãi quốc cầu vinh? Sự hèn nhát trước họng súng và áp bức có thể hiểu được của giai tầng trí thức tại Việt Nam? Văn hoá của dân tộc Việt Nam? Quân Đội Nhân Dân Việt Nam không làm tròn bổn phận của mính đối với Tổ Quốc (Xin phép được mở ngoặc ở đây là nếu ĐCSVN đang đi ngược lại với quyền lợi của tổ quốc, thì Quân Đội Nhân Dân cần phải đặt vấn đề là tại sao họ phải “Trung với Đảng”)? Thế hệ thanh niên sinh viên học sinh không ý thức được họ là những người chủ nhân tương lai của đất nước và sẽ phải gánh lấy tất cả những nợ nần và tai hoạ đối với đất nước trong tương lai? Mỗi con dân chúng ta hãy tự suy nghĩ và tìm cho mình câu trả lời vậy.