Thứ Tư ngày 3 tháng Hai năm 2010
Dân biểu Liên bang Úc Luke Simpkins, khu vực bầu cử Cowan (Tây Úc):
Ngày 29 tháng Giêng năm 2010, cô Phạm Thanh Nghiên, một nhà báo tự do đã bị kết án 3 năm tù trong một phiên tòa ở Hải Phòng với cáo trạng “tuyên truyền chống phá nhà nước”. Tôi xin nhân dịp này được bày tỏ sự thất vọng sâu sắc trước tình trạng mà Đảng Cộng sản Việt Nam đang áp đặt lên đất nước Việt Nam hiện nay.
Sự gia tăng đàn áp đối với vấn đề tự do ngôn luận, tự do dân chủ và tự do tôn giáo ở Việt Nam đang trở nên ngày càng đáng quan ngại trong cộng đồng người Việt tại nước Úc này.
Chính phủ nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam mô tả những vị này là “phản động”. Đối với tôi, họ chính là những nhà yêu nước. Mọi hành động mà họ đã thực hiện đều nhằm bày tỏ tình yêu nước và mong muốn bảo vệ các quyền lợi của quốc gia - cụ thể là họ đã phản đối công hàm và những chính sách của nhà nước Việt Nam nhượng bộ chủ quyền các đảo thuộc hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cũng như dự án hợp tác với Trung Quốc khai thác quặng Bô-xít gây tai hại tới môi trường tại Miền Trung Việt Nam. Hành động của những nhà đối kháng với mục đích chất vấn và phản biện về các chính sách cũng như dự án nói trên liệu xem sẽ đem lại lợi ích gì cho đất nước, và những ai đã được hưởng lợi riêng tư, đã bị gán ghép là “tuyên truyền chống phá nhà nước”.
Rõ ràng Việt Nam còn phải đi một chặng đường rất dài và sẽ phải làm rất nhiều để có được tự do, và cũng thật là một điều bình thường trong những xã hội Cộng sản/Xã hội Chủ nghĩa như vậy - chỉ có một thiểu số nhỏ được lợi còn những người dân lao động thật sự chẳng bao giờ được hưởng những thành quả mà mình xứng đáng.
Trước đây tôi đã từng nói và giờ đây tôi xin nhắc lại lần nữa: Những công dân gốc Việt tại nước Úc chúng ta là những người thành đạt và họ đã được hưởng một cách xứng đáng những thành quả lao động của mình. Gia đình và bè bạn họ còn ở Việt Nam cũng là những người cần cù chăm chỉ, nhưng vẫn phải đối mặt với cuộc sống khó khăn dưới sự cai trị của một nhà cầm quyền đồng thời cũng chính là Đảng Cộng Sản. Trong khi người dân còn nhiều khốn khó thì giới đảng viên thu những khoản lợi lớn thông qua các mối làm ăn đặc quyền. Tình trạng người dân không được hưởng những thành quả lao động của mình trong các chế độ Cộng sản Chủ nghĩa và Xã hội Chủ nghĩa vẫn tiếp diễn tại Việt Nam như nó đã xảy ra từ năm 1917 (tại Nga), vì đó là hệ quả tất yếu của những hệ thống nhà nước xấu xa.
Vào ngày thứ Sáu, 5 tháng Hai này, phiên tòa xử Trần Khải Thanh Thủy sẽ diễn ra. Bà là một nhà văn, thành viên của Khối 8406, và hơn hết, là một nhà hoạt động nhân quyền, và bị cáo buộc tội “cố ý gây thương tích”. Toàn bộ vụ việc được dựng lên dựa trên một số tấm ảnh đã bị chỉnh sửa. Phía công tố nhà nước cáo buộc rằng hôm 8 tháng Mười, bà và chồng bà đã hành hung một người hàng xóm. Tôi được thông tin rằng khi họ tự vệ chống lại một số kẻ mặc thường phục do Công an thuê thì Trần Khải Thanh Thủy đã bị một tên dùng gạch đập vào đầu. Cáo trạng được dựng lên chống lại hai vợ chồng chỉ căn cứ vào các bức ảnh cũ từ năm 2005. Các bức ảnh này đã bị sửa và ghép ngày 9 tháng Mười vào. Thật đáng hổ thẹn đối với cách đối xử mà nhà cầm quyền Việt Nam thực hiện đối với những nhà đối kháng – mà tôi gọi là những nhà ái quốc.
Nhà cầm quyền và giới chức ở Việt Nam thật giỏi trong việc đàn áp tự do ngôn luận. Họ rất giỏi trong việc cấm cản tự do dân chủ và cũng rất giỏi trong việc áp chế tự do tôn giáo. Tất cả những tệ trạng đó đã kìm giữ đất nước Việt Nam không thể tiến lên được. Việt Nam là một đất nước đầy tiềm năng và những tình trạng tệ hại đó phải được thay đổi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét