Đảng đã cho ai một mùa xuân?
Hãy cứ hát, cứ hò, cứ tung hô cho thỏa
Đừng bắt người ta nuốt trôi khốn khó
Mừng đảng trước mùa xuân đất nước!
Đảng cho họ một mùa xuân, hẳn thế!
Dép lốp vào tiếp quản mấy cơ ngơi
Không tốn chút mồ hôi
Chẳng mưu nghề thương mãi
Chỉ gằn giọng thật đanh:
Lũ chúng bay là tư sản!
Nghe phảng phất mùi tanh đấu tố, họ chạy!
Biết ơn đảng cho một mùa thu hoạch...
Hãy cứ hát, cứ hò, cứ tung hô cho thỏa
Đừng bắt người ta nuốt trôi khốn khó
Mừng đảng trước mùa xuân đất nước!
Đảng cho họ một mùa xuân, hẳn thế!
Dép lốp vào tiếp quản mấy cơ ngơi
Không tốn chút mồ hôi
Chẳng mưu nghề thương mãi
Chỉ gằn giọng thật đanh:
Lũ chúng bay là tư sản!
Nghe phảng phất mùi tanh đấu tố, họ chạy!
Biết ơn đảng cho một mùa thu hoạch...
Đảng cho họ một mùa xuân, có lẽ!
Học hành lơ mơ, kiến thức vật vờ
Vung nắm đấm hô vang:
Quang vinh muôn năm đảng trị
Thế là thành lãnh đạo
Quyền lực tối cao rồi sắm sang bằng cấp, đã muộn gì?
Ngật ngưỡng cười, đây "trí tuệ đỉnh cao"
Biết ơn đảng trao tay lưỡi hái quyền-tiền...
Học hành lơ mơ, kiến thức vật vờ
Vung nắm đấm hô vang:
Quang vinh muôn năm đảng trị
Thế là thành lãnh đạo
Quyền lực tối cao rồi sắm sang bằng cấp, đã muộn gì?
Ngật ngưỡng cười, đây "trí tuệ đỉnh cao"
Biết ơn đảng trao tay lưỡi hái quyền-tiền...
Đảng cho họ một mùa xuân, ắt thế!
Dẫu biết rằng họ chả thèm đeo thẻ đỏ
Cũng chẳng màng ý thức hệ phân tranh, hay bày tỏ lằn ranh Quốc-Cộng
Họ chỉ biết đây thời cơ hốt bạc
Cơ chế mù mờ đạp lên cả lòng nhân
Dại chết, khôn càng chết, "biết điều" thì sống
Có tiền chúng ông, không tiền chúng mày
Biết ơn đảng tạo ao tù nước đục, họ buông câu...
Dẫu biết rằng họ chả thèm đeo thẻ đỏ
Cũng chẳng màng ý thức hệ phân tranh, hay bày tỏ lằn ranh Quốc-Cộng
Họ chỉ biết đây thời cơ hốt bạc
Cơ chế mù mờ đạp lên cả lòng nhân
Dại chết, khôn càng chết, "biết điều" thì sống
Có tiền chúng ông, không tiền chúng mày
Biết ơn đảng tạo ao tù nước đục, họ buông câu...
Đảng cho họ một xuân? Khônng biết nữa!
Họ đâu màng chuyện phải quấy trắng đen
Tâm lý đám đông ăn sâu từng thớ thịt
Người sao mình vậy, báo đài nhà nước cấm có sai!?
Sợ hãi đã quen thành nếp
Sợ phơi bày sự thật, sợ nói thẳng lời ngay
Sợ đòi quyền làm người, sợ cả khi mình đúng!
Nỗi sợ đã thành hiểm họa ngàn năm
Biết ơn đảng trồng rừng cây trăm năm vô cảm...
Họ đâu màng chuyện phải quấy trắng đen
Tâm lý đám đông ăn sâu từng thớ thịt
Người sao mình vậy, báo đài nhà nước cấm có sai!?
Sợ hãi đã quen thành nếp
Sợ phơi bày sự thật, sợ nói thẳng lời ngay
Sợ đòi quyền làm người, sợ cả khi mình đúng!
Nỗi sợ đã thành hiểm họa ngàn năm
Biết ơn đảng trồng rừng cây trăm năm vô cảm...
http://pvhai.blogspot.com/2010/02/cpv.html
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét