2010/01/30
Uất ức - biển ta ơi!
Dân Biểu và Thượng Nghị Sĩ Hoa Kỳ kêu gọi trả tự do cho 2 nhà nữ dân chủ Việt Nam
Barbara Boxer, Loretta Sanchez, Zoe Lofgren
Chủ Tịch Nước Công Hoà Xã Hội VN
c/o Toà Đại Sứ Công Hoà Xã Hội VN
1233 20 Street NW, Suite 400
Washington, DC 20036
Sự co cụm về Nhân Quyền của nhà cầm quyền Việt Nam chứng tỏ họ xích gần về phía Trung Quốc
2010/01/29
Cộng Sản Việt Nam Kết Án Nhà Yêu Nước Phạm Thanh Nghiên
VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG
Email: lienlac@viettan.org - Web: www.viettan.org - Blog: http://vnctcmd.wordpress.com
****
Sau một phiên tòa chưa đầy 4 giờ đồng hồ tại Hải Phòng vào sáng ngày 29/1/2010, CSVN kết án Nhà Yêu Nước Phạm Thanh Nghiên 4 năm tù giam và 3 năm quản chế về tội danh vi phạm điều 88 – tuyên truyền chống lại nhà nước. Tội trạng của chị là đã viết bài phản đối và kêu gọi mọi người tọa kháng chống Trung Quốc xâm lược, cũng như đã đi thăm viếng các ngư dân bị nạn trên biển Đông.
Trước tòa, chị Phạm Thanh Nghiên khẳng khái phủ nhận các vu cáo vô căn cứ của chế độ. Chị tự cho mình chỉ có một lỗi duy nhất là đã không có phương tiện để thu lại lời kể của từng thân nhân những ngư dân bị hải quân Trung Quốc bắn giết, đánh đập, và cướp bóc, để báo động với cả nước.
Lo sợ trước những bằng chứng mà chị Phạm Thanh Nghiên đưa ra trước tòa, nhà cầm quyền CSVN đã không dám để các đại diện sứ quán và ký giả ngoại quốc đến dự phiên tòa, dù chỉ theo dõi qua màn hình. Ngay cả mẹ của chị Phạm Thanh Nghiên cũng bị công an bao vây tại nhà, không cho đến tòa tham dự phiên xử.
Trong 2 tuần vừa qua, đã có tất cả 15 Nhà Yêu Nước bị bịt miệng bằng những bản án tù nặng nề. Cùng lúc đó, nhà cầm quyền mở diễn đàn cho đại sứ Trung Quốc dạy dỗ cả nước Việt Nam hãy cúi đầu chấp nhận sự xâm lấn ngang ngược của Bắc Kinh trên biển Đông.
Trước những sự kiện này, Đảng Việt Tân khẳng định:
- Tấm gương Phạm Thanh Nghiên là chứng tích hiển hách của giòng máu con cháu Bà Trưng, Bà Triệu, và biết bao thế hệ phụ nữ Việt Nam từng chung vai giữ nước.
- Hiểm họa ngoại xâm từ Trung Quốc đang ngày càng nguy hiểm hơn với sự tiếp tay của nhà cầm quyền CSVN.
- Sử sách Việt Nam sẽ công minh đối với những người con yêu nước và những kẻ phản bội. Dân tộc Việt Nam sẽ tìm mọi cách bảo vệ đất nước bất chấp sự phản bội của thiểu số lãnh đạo đảng CSVN hiện nay.
Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng
Lời kêu gọi cuối cùng của chị Phạm Thanh Nghiên trước khi bị bắt đi vào tháng 9/2008:
“50 mươi năm trôi qua [kể từ ngày có công hàm Phạm Văn Đồng] nhưng chúng ta không thể quên. Vì một phần thân thể của đất mẹ vẫn còn bị cắt đứt. Chúng ta không thể cúi đầu. Vì danh dự và tự hào dân tộc vẫn là một vết nhục chưa được xóa nhòa. Chúng ta không thể im lặng. Vì im lặng là đồng ý với hành động bán nước. Chúng ta không thể buông xuôi. Vì mọi sự thờ ơ và buông xuôi sẽ dẫn đến những hành động bán nước tiếp diễn trong tương lai.”
Mọi chi tiết xin liên lạc: Hoàng Tứ Duy: +1 (202) 470-0845 - www.viettan.org - vnctcmd.wordpress.com
2010/01/27
Phương pháp khủng bố tinh thần của công an
- Bà Dương Thị Tân
2010/01/26
Nhìn Lại Các Phiên Tòa Của Cộng Sản Việt Nam
Chính quyền Việt Nam xử dụng bạo lực chống người Công Giáo
Báo La Croix
2010/01/24
Lễ cầu nguyện cho công bằng, tự do tôn giáo tại Tòa TGM Hà Nội ngày 23-1-2010
Người Anh Hùng Họ Ngụy
- Hải Quân Thiếu Tá QLVNCH
Ngụy Văn Thà
Người chết vì nước như anh không thể nào là ngụy
Nhưng anh: Là Ngụy Văn Thà
Lao thẳng vào tàu giặc cướp
Tên anh còn mãi với Hoàng Sa
Biển vật mình thét đại bác
Giặc bủa vây chiến dịch biển người
Máu anh cùng đồng đội ngời ngời
Ôm chặt tàu
Ôm chặt đảo
Anh hóa thành Tổ Quốc giữa trùng khơi
Ngụy Văn Thà
Mãi mãi neo tàu vào quần đảo
Tổ Quốc ngoài Hoàng Sa
Trận chiến ba mươi phút
Tượng đài anh là phong ba
Đỉnh sóng khói hương nghi ngút
Biển để tang anh bằng sóng bạc đầu
Linh hồn anh hú gọi đất liền
Ngụy Văn Thà
Tên anh không phải bài ca
Tên anh là lời thề độc:
- Phải giành lại Hoàng Sa
Sóng vẫn vồ lấy đảo…
Sài Gòn 15-9-2009
Trần Mạnh Hảo
Phía sau một phiên tòa “công khai”
Trần Quốc Toản bị bắt
2010/01/23
Ủy hội Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế muốn đưa VN vào CPC
Trung Quốc hôm nay là Việt Nam ngày mai?
2010/01/22
Cộng sản Việt Nam Kết Án 14 Nhà Dân Chủ Yêu Nước
VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG
Email: lienlac@viettan.org - Web: www.viettan.org - Blog: http://vnctcmd.wordpress.com
****
Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng
Cầm Quyền Du Đảng Hay Du Đảng Cầm Quyền?
Phiên tòa xử các nhà đấu tranh dân chủ tại Việt Nam gây phản ứng dữ dội
- Girish Sawlani
- Giáo sư Carl Thayer thuộc trường University of New South Wales (Nhà nghiên cứu và phân tích chính trị Việt Nam)
2010/01/21
Google và Tin Tặc
Phỏng vấn Đức Cha F.X Nguyễn Văn Sang về sự kiện đập phá Cây Thánh Giá ở Đồng Chiêm
PV: Đức Cha cảm thấy sức khỏe thế nào?
Đức Cha: Từ ngày 25-11 tôi bị đau khớp nặng không đi được đến đâu hoặc phải ngồi xe lăn, nay đã đỡ nhiều hy vọng từ nay đến tết sẽ trở lại làm việc bình thường.
PV: Đức Cha chắc đã theo dõi về sự việc ở Đồng Chiêm, Đức Cha cũng đã có thư hiệp thong và bài viết về Cây Thánh Giá đã được đăng trên các báo điện tử, Đức Cha còn ý kiến gì về vấn đề này?
ĐC: Ý kiến thì nhiều, nhưng do chân tay đau nên tôi có thời gian để đọc được nhiều bài rất bổ ích. Tôi thấy rằng công việc sắp đến hồi kết thúc; nhưng tôi cũng có một số ý kiến mong có thể giúp được phần nào giải quyết việc này.
Về Giáo xứ Đồng Chiêm và các giáo vùng đó, theo tương truyền và lịch sử Giáo phận Hà Nội: đa số các tín hữu miền đó không phải là dân tộc thiểu số sở tại, mà là do dân tứ chiếng, phần lớn từ Giáo Phận Thanh Hóa, Phát Diệm… trong thời cấm đạo bị phân sáp (cưỡng bức di dân) hay chạy trốn vào đó mà lập nghiệp (từ 200-300 năm trước), lập ra các giáo xứ Đồng Danh, Kẻ Ải, Đồng Chiêm, Mường Riệc… Giáo dân các giáo xứ này vẫn nổi tiếng là những tín hữu ngoan đạo, trung thành xứng đáng với truyền thống tổ tiên để lại.
Tôi còn nhớ các đây 50 năm, khi thành lập các Tòa Giám mục chính thức tại Việt Nam, các vị thừa sai Pháp lúc đó theo đúng tinh thần truyền giáo và mộ mến đức tin của các anh chị em tin hữu miền Hòa Bình – Hà Đông. Các vị đã xin với Đức Tổng Giám mục Giuse Maria Trịnh Như Khuê để được vào phục vụ cho anh chị em tín hữu Kitô trong đất “Mường” này. Tuy hoàn cảnh thiếu thốn trăm bề, các nhà thờ xứ họ đã được bàn tay của các đấng thừa sai và giáo dân xây dựng cùng với việc hun đúc họ trung thành với Giáo Hội.
2010/01/20
Bản Án Đối Với 4 Nhà Dân Chủ
Tin Nhanh số 2
Lúc 6:00 chiều ngày 20/1/2010 giờ Việt Nam
• Ông Nguyễn Tiến Trung bị 7 năm tù giam và 3 năm quản chế.
• Ông Lê Công Định bị 5 năm tù giam và 3 năm quản chế.
• Ông Lê Thăng Long bị 5 năm tù giam và 3 năm quản chế.
- Công an đưa luật sư Lê Công Định vào tòa — Hình của báo Tổ Quốc
Diễn Tiến Vụ Xử 4 Nhà Dân Chủ Tại Sài Gòn
Tin Nhanh số 1
Lúc 9:15 sáng ngày 20/1/2010 giờ Việt Nam
Bất kể các thủ thuật răn đe của công an và không khí căng thẳng bao trùm, hiện nay chúng tôi đã thấy một vài nhóm bạn hữu kéo đến ủng hộ các anh Nguyễn Tiến Trung, Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long, tức 4 nhà dân chủ bị đem ra tuyên án hôm nay.
Thật trái ngược với tuyên bố của tòa án rằng đây là buổi xử công khai, đủ loại công an sắc phục và thường phục được huy động để bao vây toàn bộ khu vực và kiểm soát từ xa. Các xe lớn bị xét hỏi từ khi còn cách tòa án khoảng 1km. Các xe nhỏ hơn không được đến gần hơn 500m. Ngay bên ngoài cổng tòa án tại số 131 đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa nhiều toán công an đứng rải rác và một số khác được dấu trong các xe tải lớn quanh đó.
Chúng tôi cũng được biết công an đã phải thực tập trấn áp đám đông từ vài ngày trước. Các phóng viên ngoại quốc cũng bị răn đe không được chụp hình. Điều này đã khiến nhiều ký giả phản đối. Và có lẽ để cố gắng tạo tối đa khó khăn cho các ký giả ngoại quốc và các đại diện sứ quán nước ngoài vào giờ chót, các thông cáo chung của nhà cầm quyền chỉ ghi đây là “phiên tòa xét xử TRẦN HUỲNH DUY THỨC & ĐỒNG PHẠM bị truy tố tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Tên của các anh Nguyễn Tiến Trung và Lê Công Định, hai người mà thế giới biết đến nhiều nhất, không được viết ra.
Chúng tôi đã kiểm chứng được chỉ có chị Ngọc Khánh và thân mẫu của chị là 2 người thân duy nhất của luật sư Lê Công Định được vào dự phiên tòa. Chị Ngọc Khánh đã có mặt từ sáng sớm với ước mong được nói với chồng vài câu trước giờ xử nhưng hoàn toàn bị cách ly.
Đài Chân Trời Mới sẽ tiếp tục cập nhật các diễn biến và tường trình tại trang blog http://radiochantroimoi.wordpress.com
Kim Hà
Đặc Phái Viên CTM
Công An Vẫn Cố Cô Lập Nhà Dân Chủ Đỗ Nam Hải
Thông báo về tình hình hiện nay của tôi.
Nghề nghiệp: kỹ sư kinh tế ngân hàng.
Chuyên ngành: Tiền tệ - Tín dụng.
Hiện cư ngụ tại: 441 Nguyễn Kiệm – Phường 9 – Quận Phú Nhuận – thành phố Sài Gòn.
2010/01/19
Tưởng niệm trận hải chiến Hoàng Sa 19/1/1974
Trung Quốc là gì của Việt Nam?
Khi xem xét chiến lược ứng xử với Trung Quốc, có ý kiến cho rằng, với Việt Nam, Trung Quốc đồng thời là: người thầy vĩ đại, người bạn thân thiết và đối thủ nguy hiểm.
Nhìn vào lịch sử quan hệ và những ảnh hưởng qua lại giữa hai nước, thì thấy rằng Trung Quốc đã từng đóng tất cả các vai ấy trong mối quan hệ thăng trầm với Việt Nam.
Tuy nhiên, vào thời điểm hiện nay, nếu coi đây là xuất phát điểm cho chiến lược ứng xử với Trung Quốc thì cần phải xem xét lại.
- Nguồn ảnh: Peopledaily.cn
2010/01/18
Đồng Chiêm - những hành động khác lạ của chính quyền Hà Nội
- Cựu chiến binh tràn ngập Đồng Chiêm.
2010/01/16
Chính quyền Việt nam và tính Hiến định
Phạm Hồng Sơn
(Mến tặng: Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung và những người Việt nam cùng chí hướng)"Burma VJ", khi những nhà báo vô danh liều mạng quay bằng video cuộc nổi dậy các nhà sư Miến Điện
- Bất chấp lệnh cấm, một số nhà báo VJ quay trộm và chuyển tài liệu bằng vidéo ra nước ngoài
Google chọn một hướng đi mới ở Trung Quốc
2010/01/14
"Cái gì chúng tôi đã chiếm được của các anh thì các anh chỉ nên... hợp tác."
Lần ra tòa thứ hai của các Nhà Yêu Nước vì treo biểu ngữ tuyên nhận chủ quyền quốc gia
VIỆT NAM CANH TÂN CÁCH MẠNG ĐẢNG
Email: lienlac@viettan.org - Web: www.viettan.org - Blog: http://vnctcmd.wordpress.com ****
Lần ra tòa thứ hai của các Nhà Yêu Nước
Vì treo biểu ngữ tuyên nhận chủ quyền quốc gia
Việt Nam Canh Tân Cách Mạng Đảng
Google chọn một hướng đi mới ở Trung Quốc
Đảo Okinotori của Nhật khác số phận với Hoàng Sa và Trường Sa Của Việt Nam
Dân biểu Sanchez lên án nhà nước Việt Nam triệt phá Thánh Giá trên Núi Thờ
2010/01/13
Công an tiếp tục thủ thuật xách nhiễu Gs. Nguyễn Huệ Chi
Thư của nhà nghiên cứu Phạm Toàn cho biết tin về việc Công an tới khám nhà giáo sư Huệ Chi và mời “làm việc”.
9 giờ sáng nay (giờ Paris), thứ tư 13.1.2010, được tin giáo sư Nguyễn Huệ Chi, một trong ba người khởi xướng bản kiến nghị về bauxite và chủ trương mạng Bauxite Việt Nam, bị công an tới khám nhà và tịch thu “ổ cứng” máy tính, chúng tôi đã gửi thư điện tử cho nhà nghiên cứu Phạm Toàn (một trong ba người chủ xướng) để hỏi tin.
16g36 (giờ Paris, 22g36 giờ Hà Nội), chúng tôi nhận được thư trả lời của Phạm Toàn. Theo ý tác giả (xem cuối thư), chúng tôi đăng dưới đây toàn văn lá thư này để bạn bè trong nước và ngoài nước được thông báo chính xác (xem thêm: bản tin BBC, nối kết trong mục THẤY TRÊN MẠNG của Diễn Đàn).
Nguyễn Ngọc Giao
— -
Anh Giao thân,
Xin phúc đáp thư hỏi tin tức của anh.
Sáng nay, tôi nhận được tin từ Phạm Xuân Nguyên rằng nhà anh Huệ Chi bị khám xét hồi 10 giờ 15, lúc tôi đang gặp mấy vị biên tập ở nhà xuất bản Phụ Nữ. Tôi thông báo ngay cho Anh em để cùng biết tin tức rành rọt hơn. Tiếc là tin tức rất khó lọt ra xa, vì theo PXN, ô tô bao vây quanh đường vào nhà HC (cần gì phải to đến thế nhỉ? thân hình HC bé nhỏ lắm mà!).
Đến khoảng 3g30 chiều, tôi được tường thuật cũng từ PXN là người ta chỉ đến nhà HC mượn ổ cứng máy tính thôi, nhưng vì HC không cho mượn, nên họ lấy trong túi ra tờ lệnh khám nhà viết sẵn. Tin cuối cùng tôi nghe được là: ổ cứng đã được đem đi, và người ta yêu cầu HC đúng 4 giờ chiều lên chỗ đó mà nhận lại.
Tôi liền lên xe taxi đến nhà HC, hy vọng gặp anh trở về cùng ổ cứng máy tính. Đến nơi, chỉ thấy chị Hưng (vợ anh HC) ra đón, nét mặt hoang mang mếu máo. Tôi vào nhà. Chị không dám nói to. Vẻ ngoài chị rất lo lắng, có lẽ vì những gì xảy ra ban sáng đều khó hiểu với chị. Chị có vẻ lo sợ người ta cài lại những con rệp. Chính vì thế mà tôi càng nói to: nếu có rệp thì cho họ cùng nghe cho họ hiểu sự đời. Tôi bảo chị Hưng: «Tôi ở đây với chị. Chẳng nhẽ tôi chỉ đến nhà chị khi có rượu và có thịt thôi à? Anh Huệ Chi là bạn tôi, tôi có nhiệm vụ ở đây chờ tin tức của anh».
Chị Hưng đã dịu đi, và do có thêm người nhà cũng đỡ vắng vẻ nên chị cũng yên tâm hơn. Lúc đó đã là 4 giờ 30 sang 5 giờ, song Huệ Chi vẫn chưa về. Đến 6 giờ, có một anh CA mặc sắc phục dẫn hai phụ nữ trung niên đến. Có lẽ theo yêu cầu của Huệ Chi, họ cho hai chị này tới trông nom chị Hưng, vì chị ốm. Hai chị cho biết anh HC sẽ được ô tô chở về nhà vào hồi 10 giờ đêm.
Một chị ngồi dưới nhà đọc sách, một chị lên gác với chị Hưng, và do đó gặp tôi khi đó đang trả lời đài RFI. Chị này không tỏ vẻ gì khó chịu, mặc kệ tôi muốn trả lời ra sao cũng mặc, kể cả sau đó bè bạn gọi tới tôi trả lời ra sao cũng không can thiệp, chị ta chỉ ngồi hiền hòa trò chuyện với chị Hưng nhà anh Huệ Chi. Do đó, tôi cũng quay sang trò chuyện với chị, tôi dạy chị cách dạy con viết một đoạn văn ra sao, cách dạy người mới học máy tính ra sao, cả cách dạy người nhát tập bơi nữa…
Đến 9 giờ hơn thì anh Huệ Chi về nhà. Khi đó tôi đã về nhà tôi được chừng một tiếng đồng hồ. Huệ Chi gọi điện tới tôi ngay, cho biết là cuộc «trò chuyện» ở nơi giữ ổ cứng máy tính dễ chịu, lịch sự, «họ muốn biết mọi điều, nên HC cũng cho họ biết những gì họ cần biết».
Tóm tắt ý tứ của HC như sau: «Anh em trí thức có học nên hiểu rõ lich sử do đó rất lo lắng trước mưu đồ của “nước bạn”. Phong trào kiến nghị yêu cầu hoãn khai thác bô-xít thể hiện tâm tư nguyện vọng anh chị em trí thức. Chúng tôi không khởi xướng thì cũng có người khác khởi xướng. Vì mọi người đều có tinh thần yêu nước cả.»
«Trang bô-xít không có tổ chức gì hết, không nhằm mục đích chống phá gì cả, mấy anh em rủ nhau làm thì chia nhau việc mà làm, cho trang Web sống. Thế thôi. Không có tổ chức, không có điều lệ, không có tôn chỉ, mục đích gì hết…»
Ngày mai, thứ năm 14-1-2010, họ vẫn mời Huệ Chi làm việc. Làm việc đến bao giờ? Không biết.
Chúng tôi chưa nắm được bạn Thế Hùng ở Đà Nẵng ra sao. Ở Hà Nội, buổi sáng, một CA mặc sắc phục và một người cao lớn mặc thường phục đến nhà Toàn, chỉ gặp vợ Toàn, vì Toàn đã đi từ sớm tới một đám ma, sau đó lại đi làm mấy việc, chờ đến chiều thì dự giới thiệu sách về Tây Nguyên tại Trung tâm L’Espace. Mấy người đến thăm Toàn không có số điện thoại di động của Toàn, phải nhờ vợ Toàn cung cấp. Vợ Toàn không mời họ vào nhà, họ cũng không đòi vào, vẫn kiên nhẫn chờ vợ Toàn vào nhà mang số điện thoại ra. Họ gọi được cho Toàn và hẹn sẽ «làm việc sau»…
Đại khái tình hình đến bây giờ là như vậy.
Nhờ anh Giao và mạng Diễn đàn thông tin giúp tới các bạn bè khắp nơi.
Thân ái,
Phạm Toàn
Chánh án Argentina yêu cầu bắt giữ hai lãnh tụ Trung Quốc vì đàn áp Pháp Luân Công
Theo bản tin của Reuters tường thuật bởi PV Luis Andres Henao từ Buenos Aires (22.12.09), một thẩm phán tòa án Argentina đã yêu cầu Trung Quốc bắt giữ cựu chủ tịch Giang Trạch Dân và một viên chức cao cấp khác về “tội ác chống nhân loại” qua việc bắt giữ, đàn áp, và tra tấn tín đồ giáo phái Pháp Luân Công.
Pháp Luân Công xem đó là một án lệnh lịch sử về vấn đề nhân quyền mặc dù tổ hợp luật sư của họ cho rằng đây chỉ là hình thức mà thôi vì Trung Quốc sẽ không tuân thủ pháp lệnh này. Thẩm phán liên bang Octavio de Lamadrid đã yêu cầu Interpol ban hành lệnh truy nã cựu chủ tịch TQ Giang Trạch Dân và cựu bộ trưởng cục An Ninh Lou Gan sau 4 năm dài điều tra các tố giác về tội tra tấn và giết hại môn đồ Pháp Luân Công.
Phỏng theo một bản copy của pháp lệnh, hai nhân vật này bị truy nã về “tội ác chống nhân loại ở Trung Quốc” bao gồm tội diệt chủng và tra tấn. Giang Trạch Dân đã giữ chức chủ tịch Trung Quốc từ năm 1993 đến 2003.
Thẩm phán De Lamadrid đã phát lệnh truy nã dựa vào Hiến Pháp 1994 của Argentina cho phép tòa án Argentina đề cập đến vấn đề nhân quyền ở các quốc gia khác. Trong quyết định của ông, thẩm phán De Lamadrid nói rằng “nếu quyền luật pháp lý phổ biến không được công nhận, chúng ta sẽ công nhận việc miễn truy tố tội ác, điều mà cộng đồng thế giới muốn tránh khỏi.”
Ông Alejandro Cowes, một luật sư Argentina đại diện cho giáo phái Pháp Luân Công, cho biết rằng: “Đây là một án lệnh lịch sử vì đây là lần đầu tiên chúng tôi sử dụng quyền hạn pháp lý phổ biến để điều tra tội ác vi phạm ở một quốc gia khác.” Trong khi đó thì một luật sư khác cũng trong cùng tổ hợp nhận định rằng đây chỉ là một quyết định có tính chất hình thức mà thôi vì rất có thể nó cũng sẽ như những quyết định vô hiệu quả khác mà giáo phái Pháp Luân đã thúc đẩy được ở Pháp, Tây Ban Nha, và những nơi khác.
Tổng thống Argentina bà Cristina Fernandez sẽ đến Trung Quốc vào tháng Giêng tới đây để bàn thảo quan hệ thương mại song phương. Bà Fernandez đã từng thúc đẩy các tòa án nhân quyền ở Argentina để xét xử các cựu viên chức quân sự Argentina về tội lạm dụng quyền lực đàn áp cánh tả trong cuộc “chiến tranh bẩn” vào những năm 1976-1983.
Cuộc đàn áp ròng rã cả thập niên đã khiến giáo phái Pháp Luân Công phải hoạt động ngầm tại Trung Quốc. Nhưng ngược lại, giáo phái này đã phát triển nhanh chóng ở các quốc gia khác, nơi nó đã chuyển hóa thành một phong trào chống lại sự cầm quyền của ĐCS TQ.
Hàng nghìn người đã bị bắt giữ, đàn áp, và giết hại kể từ khi Pháp Luân Công được chính quyền TQ xem là một tà giáo kể từ năm 1999.
Trung Tâm Thông Tin Pháp Luân Đại Pháp, nơi đã lưu trữ nhiều tài liệu về việc tra tấn những môn đồ Pháp Luân ở Trung Quốc, nói rằng chỉ trong năm vừa qua, đã có đến 104 thành viên đã chết bởi tra tấn trong lúc bị giam giữ, khiên số người chết được ghi nhận trong 10 năm qua tăng đến 3,242 người.
“Tôi nghĩ kết quả tố tụng này là một tin tốt vì nếu (người Trung Quốc) thấy rằng có ai đó nói rằng đây là một việc làm sái trái, kể cả khi ở Argentina, họ sẽ bắt đầu nghĩ rằng những gì chính quyền đang nói với họ không thật sự đúng,” phỏng theo lời của cô Liwie Fu, chủ tịch của giáo hội Pháp Luân tại Argentina và cũng là người khởi tố.
Những thông tin khác:
* Theo tài liệu của Argentina gọi là “Tài liệu Nazis”, có hơn 1 nghìn tội phạm chiến tranh thuộc Đức Quốc Xã sau đệ nhị thế chiến đã được quốc gia này cho trú ẩn. Những tội phạm chiến tranh này đã được mời mọc và được bảo vệ tránh những cuộc lùng soát và khởi tố bới chính quyền các nước khác. Có nhiều người trong danh sách này rất lạ với những người săn lùng tội phạm chiến tranh ĐQX. Có nhiều người bị các quốc gia khác kết án tử hình nhưng lại biệt tích.
- “Chiến tranh bẩn” là một chiến dịch quân sự khởi xướng bởi tướng lãnh Argentina để đàn áp phe đối lập thuộc cánh tả. Nó được bắt đầu khi một lực lượng quân đội dẫn đầu bởi Tướng Jorge Videla lên nắm quyền vào ngày 24 tháng 3, 1976 sau một thời gian bất ổn chính trị với bạo động gia tăng sau khi cựu tổng thống Juan Peron qua đời.
- Quân đội muốn quét sạch nhóm khủng bố cánh tả - nhưng sự khủng bố của chính quyền còn tệ hại hơn những gì đất nước này từng chứng kiến. Có khoảng 10,000 đến 30,000 người chết hoặc mất tích trước khi Argentina trở lại XH dân chủ sau khi TT Rau Alfonsin đắc cử tháng 10 năm 1983.
- Theo lời kể của các nhân chứng sống, những người “mất tích” là những ai được xem là đối lập, bị bắt đi trong những đợt truy lùng bởi những lực lượng mặc thường phục. Sau khi bị bắt họ được giải đến 1 trong số 300 địa điểm giam giữ. Nổi tiếng nhất là Trung Tâm Cơ Khí Hải Quân ESMA ở thủđô Buenos Aires.
- Phần đông bị tra tấn bằng giật điện và các phương pháp khác. Trẻ em bị tra tấn trước cha mẹ, và cha mẹ bị tra tấn trước con cái mình. Việc tra tấn kéo dài vài tuần và thường kết thúc khi nạn nhân tắt thở.
* Quân đội đã cố gắng để mọi người được miễn xét xử với tội ác vi phạm trong cuộc chiến tranh bẩn này khi quyền lực được chuyển đổi vào năm 1983. TT Alfonsin đã thu hồi lệnh miễn xét xử, nhưng mãi đến 20 năm sau, Quốc Hội mới thông qua quyết định này, mở đường cho các phiên tòa xét xử. Thêm 2 năm nữa Tòa Tối Cao Pháp Viện mới công nhận quyết định này.
* Theo hiến chương 1994 của Argentina, ngành lập pháp chia làm 4 bộ phận. Bộ phận thứ tư, Ombudsman, là một bộ phận độc lập không hoạt động dưới thẩm quyền của ai cả. Trách nhiệm của bộ phận này là che chở và bảo vệ các quyền căn bản con người, bảo đảm các quyền dân sự, và quản lý chính quyền.
Reuters – 22.12.09
KD lược dịch
Nguồn:
* http://www.nytimes.com/1993/12/14/world/argentine-files-show-huge-effort-toharbor-nazis.html?pagewanted=1
* http://news.bbc.co.uk/2/hi/americas/4173895.stm
* http://en.wikipedia.org/wiki/Constitution_of_Argentina
2010/01/12
GDP tăng 5,30 %, nhưng ai hưởng?
Ngôi nhà mới của BauxiteVN
Thưa quý Anh Chị,
Hôm qua, những tưởng Bauxite Việt Nam đã khai trương trở lại được ngay sau khi có lời thông báo đến quý Anh Chị, nào có ngờ đâu tai vách mạch rừng, đối thủ của chúng tôi quả là những tay có đôi tai siêu đẳng, đã nhanh chóng chớp lấy tin tức để tập trung nhiều nguồn nhân lực vật lực từ nhiều phương trời lại nhằm ra sức chống cản một trang mạng yếu ớt thuộc loại trói gà không nổi, khiến cho nó dù cố gắng đến mấy vẫn lâm tình thế lao đao, muốn góp nụ cười với bạn đọc cho thêm vui đầu năm mới mà vẫn không xong.
Vì thế, trong một vài ngày tới - và xin hứa chỉ trong một vài ngày thôi - boxitvn.info và boxitvn.net vẫn đành phải lỗi hẹn với quý bạn đọc thân yêu. Bù lại, chúng tôi đã cho thiết lập tạm thời một trang blog có tên là http://boxitvn.wordpress.com để đăng tải một số bài được chuẩn bị từ ngày đầu năm 2010 đến nay kẻo mất thời gian tính. Tất nhiên, số lượng bài vở chỉ có thể đưa lên rất cầm chừng nếu không sẽ quá tải, và như thế tự mình lại đóng nốt cửa nhà mình.
Vậy xin kính mời quý Anh Chị trong khi chờ Bauxite Việt Nam làm một cuộc đổi thịt thay da thật sự, hãy ghé thăm trang blog của chúng tôi, với sự rộng lượng của những tình cảm mến yêu sẵn có mà không phiền trách rằng chỗ ở sao quá chật chội và tài sản còn quá khiêm nhường. Ở đây, chúng tôi chỉ muốn khẳng định trước quý Anh Chị một lần nữa, rằng mình quyết không chịu bó tay dù đang trong tình thế phải đối mặt với những bậc "kỳ phùng" không chút cân sức.
Trân trọng kính báo
Nguyễn Huệ Chi
Tín đồ PGHH Thuần Túy bị cản trở không cho làm lễ Đản Sanh Đức Huỳnh Giáo Chủ
2010/01/10
Ông chủ tịch nghĩ... và nói...
Mới đây một số báo trong nước và nước ngoài đưa tin kể lại lời ông Nguyễn Minh Triết nói về mối quan hệ giữa Việt nam và Cu-ba, rằng "khi Cu-ba thức thì Việt nam ngủ, khi Cu-ba ngủ thì Việt nam thức, 2 nước anh em thay phiên nhau bảo vệ hoà bình thế giới ". Lời nói kỳ quặc, ngộ nghĩnh ấy làm nhiều người bật cười, vì nó là lạ, vô duyên, còn ngô nghê, ngớ ngẩn nữa.
Thật ra đây chỉ là một câu học lỏm, vay mượn, nhắc lại không đúng lúc, chẳng đúng chỗ, nhiều khả năng là do một trợ lý, một cố vấn tuyên huấn hay đối ngoại nào đó thầy dùi, ghi vào giấy cho ngài chủ tịch tuyên đọc.
Thày và trò xứng đáng với nhau. Cùng một bản chất, một trình độ. Thấp!
Câu này do ông Hồ Chí Minh nghĩ ra. Nó có cơ sở thực tế về hoàn cảnh và thời gian. Hồi ấy là vào những năm 1965, 66 gì đó. Phe xã hội chủ nghĩa đã hình thành từ Âu sang Á, sang tận châu Mỹ và bén đến cả châu Phi. Ông "anh cả" Liên Xô phong cho Việt nam và Cu-ba là 2 "tiền đồn của phe xã hội chủ nghĩa", là 2 "trạm tiền tiêu", có khi còn gọi là 2 "lính gác bảo vệ toàn phe XHCN".
Bộ chính trị của ĐCS Việt nam luôn lấy đó là niềm tự hào(!), vinh dự(!), và luôn tuyên truyền trong nhân dân rằng chiến đấu giải phóng(!) miền Nam cũng là nhiệm vụ quốc tế bảo vệ toàn phe XHCN(!) và bảo vệ hoà bình thế giới(!).
Với cái tự hào hão huyền, với niềm vinh dự hư ảo ấy, đảng đã thôi thúc hàng triệu con em ở độ tuổi tràn đầy sinh lực dân tộc vào lò lửa chiến tranh, theo lệnh của 2 ông anh Cả và anh Hai cầm đầu phong trào Cộng sản Quốc tế, nhằm thoả mãn cuồng vọng cộng sản hoá toàn cầu của họ.
Cu-ba hút chết theo đúng nghĩa vào năm 1963 vì cái danh hiệu "tiền đồn" dỏm ấy, khi Liên xô liều lĩnh bí mật đưa tên lửa mang đầu đạn hạt nhân sang đặt tại Cu-ba. Chuyện ấy bị phát hiện, tổng thống Kennedy kiên quyết đòi Liên Xô rút bỏ các tên lửa ở Cu-ba, tàu chiến 2 nước hướng thẳng để đâm vào nhau, cuối cùng tàu Nga phải đổi hướng, Liên xô chịu rút hết tên lửa, Mỹ cũng rút tên lửa khỏi Thổ và Hy lạp, giải toả cuộc khủng hoảng tên lửa nghiêm trọng nhất.
Câu nói của ông Hồ hồi ấy là dựa vào hoàn cảnh thực tế nói trên. Nhìn lại, đó là một lầm lẫn khủng khiếp, một sai lầm lịch sử, buộc dân ta phải trả giá kinh hoàng về sinh mạng, tài nguyên và thời gian không có gì bù đắp nổi, để đảng CS đến nay còn dựa vào niềm kiêu hãnh hão huyền ấy để duy trì độc quyền cai trị tước đoạt mọi quyền tự do của công dân.
Rõ ràng, ông Triết tỏ ra một con người quá kém hiểu biết chính trị và lịch sử, không hề nghĩ rằng phe XHCN đã tan vỡ tan hoang không còn tồn tại, nhắc lại chuyện thay nhau canh gác ở 2 tiền đồn, - ở 2 đầu quả đất ở phương Đông và phương Tây - là nhắc đến một thất bại thê thảm của phong trào CS quốc tế mà đảng CS Việt nam đã dại dột, tự nguyện làm một con tốt đen, gây tổn thất vô vàn cho dân tộc và đất nước, đến nay hậu họa vẫn còn ngổn ngang ở nhãn tiền.
Ông chủ tịch nước đem chuông đi đấm nước người. Nghĩ ra và nói những câu thâm thúy. Hỡi ôi, tầm nghĩ lời nói sao mà thấp, lạc lõng, mà lẩm cẩm đến vậy!
Ngoài ý định của tôi, chê trách một cá nhân. Nhân đây suy nghĩ về cách thức tuyển chọn nhân tài ở nước ta lâu nay. Để ông Đặng Quốc Bảo có lần kêu trời rằng đây là cái tệ thuộc về hệ thống của đảng CS, không có phương pháp tuyển chọn người tài, cứ đến đại hội đảng là vội vã "vơ bèo vạt tép" kiểu nông dân, thắp đuốc bắt ếch, ếch béo không thấy đành bắt tạm ễnh ương!
Chính ông Đặng Quốc Bảo mới đây lại than rằng năm 2008, cái tội lớn của đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh là đã giới thiệu vào đảng 150 ngàn thanh niên, toàn là kẻ cơ hội, không thuộc tinh hoa của dân tộc và đất nước. Vậy thì ông chủ tịch Triết - do đảng CS tuyển chọn thay cho toàn dân - nghĩ và nói như anh lẩn thẩn trên đây là có nguyên nhân sâu xa vậy!
Thật đáng suy nghĩ, đúng vào lúc đảng CS chuẩn bị đại hội XI, lại vẫn kiểu chọn người như thế để ép toàn dân ta cam chịu mãi được chăng!!!
Bùi TínParis 7-1-2010
Cục Gân Gà Đầu Năm Hữu Nghị
Ban biên tập web VT: Tiết mục "Làng Dân Báo" sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và "ngoài luồng" của quần chúng Việt Nam.
Xin giới thiệu đến quý độc giả bài viết "Cục Gân Gà Đầu Năm Hữu Nghị" của blogger Đinh Tấn Lực:
http://dinhtanluc.multiply.com/journal/item/516/516
— -
“Có ngoại xâm thì chống ngoại xâm
Có nội thù thì vùng lên đánh bại
Để Đất Nước này là Đất Nước Nhân Dân
Đất Nước của Nhân Dân…”.
(Nguyễn Khoa Điềm)
Bộ phim Lý Sang-Phong Ba Chốn Cung Đình ( 이산 - 정조대왕 ) của đạo diễn Lee Byeong-Hun (trình chiếu trên HTV3 lúc 21h mỗi đêm từ thứ hai đến thứ năm hàng tuần) diễn lại cuộc đời đầy sóng gió của hoàng thái tôn Lý Sang từ thuở ấu thời cho đến lúc trở thành vị minh quân Jeong-Jo (1752–1800) trong triều đại Joseon minh trị của Triều Tiên (tức trong khoảng cùng thời với vua Quang Trung của VN).
Bộ phim lôi cuốn khán giả không chỉ vì các ý tưởng đi trước thời đại nhằm canh tân (cả triều đình, đất nước, lẫn chính sách đối ngoại với Thanh triều) của vị hoàng đế trẻ tuổi Jeong-Jo trong một giai đoạn lịch sử bi tráng cận đại thay da đổi thịt của xứ này; mà còn bởi từng lời đối thoại/phản biện của các nhân vật hắc/bạch/thiện/ác/chính/tà/bảo thủ/cải cách/quý tộc/sĩ phu/trí thức… Trong đó, quả đáng ngẫm biết bao, ngay trong thời điểm kỷ niệm trọng thị 60 năm quan hệ Việt-Trung này, lời nhắn nhủ xuyên thời đại của Hong Kuk-Young – một tay mưu sĩ/khai nghiệp/công thần của Lý Sang: “Đi với hổ thì vào rừng xanh. Còn theo chó thì chỉ có thể vào nhà xí”.
*
Chào Đón Tân Niên – Ưu Tiên Trung Quốc?
Mở màn cho Năm Hữu Nghị 2010 “Thiên tuế Ta-Lục tuần Tàu”, Tôn Quốc Tường, Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Trung Quốc tại Việt Nam, trong buổi họp báo sáng ngày 6/1/2010 ở Hà Nội, đã uốn nắn/chỉ đạo/khuyến cáo VN cần tạm gác lại vấn đề khúc mắc sau cùng trong quan hệ giữa hai nước là vụ tranh chấp Nam Hải (nguyên văn); mà chỉ nên dành ưu tiên cho hoạt động phát triển kinh tế xã hội, cụ thể là cùng khai thác tài nguyên biển đảo.
Tôn Quốc Tường đã chứng tỏ vị thế sứ thần đại hán tất yếu là phải bao trùm/khuất lấp/phủ kín cả quyền lực của lãnh đạo đảng và nhà nước ta, bằng lời huấn thị/bảo ban/đe nẹt rất mực thẳng thắn, như thể chữ triện đúc bằng nhôm ròng Nhân Cơ: “Hợp Tác Sẽ Phát Triển, Đấu Tranh Sẽ Thất Bại”!
Tôn Quốc Tường không cần đến chương trình phát thanh “Tiếng nói Vịnh Bắc Bộ” của tỉnh Quảng Tây vừa mới khai trương/phát sóng sau ngày quốc khánh Tàu vừa qua, bởi đã có hàng trăm báo/đài vốn là cơ quan ngôn luận/tiếng nói/diễn đàn của đảng bộ các thứ của ta cật lực giúp đỡ tán phát/tuyên truyền đến rộng rãi quần chúng nhân dân VN một kết luận tất yếu và (thông qua Ban tuyên giáo TW, cho nên) nhiều phần là duy nhất đúng, rằng: “…Lãnh đạo cấp cao hai nước đã nhiều lần đạt được nhận thức chung hết sức quan trọng. Đó là không để cho vấn đề Nam Hải (nguyên văn) ảnh hưởng đến sự phát triển, ổn định lâu dài, bình thường của quan hệ hai nước”.
Tôn Quốc Tường đã khiến Bộ 4T, thậm chí cả chính phủ của ta lên ruột/xanh mặt/ướt tã/mất ngủ… và đã ngắn gọn xóa sạch hàng nghìn trang báo của ta đăng tin ngư dân VN bị “tàu lạ” uy hiếp/cướp lưới/gỡ neo/đoạt tàu/thu cá/đánh đập/bắt ký giấy vi phạm/đòi tiền chuộc… chỉ bằng một lời phán gang thép: “Không nên đưa tin những việc xấu như thế này!”.
Tôn Quốc Tường đã lên lớp tập huấn/nắn gân đại trà cán bộ các cấp của ta một quan điểm toàn cục/đại cục nhất quán cần thiết là: “cần tăng cường sự hiểu biết chính trị để đảm bảo sự phát triển lâu dài của quan hệ song phương!”.
Buổi họp báo khá ồn ã, nhờ một vài câu hỏi cò mồi đậm tính xum xoe/khúm núm/cúc cung đến mức đáng khinh không đáng nhớ, theo kiểu xin thái thú nhận định về những điểm nổi bật trong 60 năm quan hệ, hay khi nào thì lãnh đạo VN có thể ca múa Như có bác Hồ (Cẩm Đào) trong ngày vui đại yến v.v…. Ngoài ra, có 2 câu hỏi cực kỳ bức xúc mà một số nhà báo tâm huyết chỉ có thể thầm thì với nhau sau lúc tan hàng/giải tán:
1. Do đâu và từ bao giờ mà tay đại sứ của TQ có thể hồn nhiên quy hoạch/áp đặt cho lãnh đạo VN một giải pháp cưỡng chế bao gồm 2 nội dung cực kỳ bất công/bất lợi là tạm gác tranh chấp và cùng nhau khai thác?
2. Do đâu và từ bao giờ mà tay đại sứ của TQ có thể tự trang bị cái lề thói ứng xử (ngoại giao) đầu gấu/kẻ cả/trịch thượng/vương-hầu/cha-con/chủ-tớ đối với VN như thế?
*
Quả Ớt Đánh Lừa Cái Lưỡi?
Tôn Quốc Tường chỉ xấc láo phát ngôn, nhưng nhất định không thể và không phải là tác giả của đề nghị “gác tranh chấp-cùng khai thác”.
Đối với nhiều người, giải pháp “gác tranh chấp-cùng khai thác” được nghe lần đầu là từ bài tham luận của GS Ji Goxing (Đại học Jiaotong), Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược (của TQ) tại Thượng Hải – cũng là vị khách mời danh dự hàng đầu của buổi hội thảo quốc tế do Học viện Ngoại giao và Đoàn Luật Sư VN đồng đứng tên đăng ký tổ chức (tại Hà Nội hồi cuối tháng 11/2009 vừa qua) về chủ đề “Biển Nam Trung Hoa: Hợp Tác Vì Sự Ổn Định Và Phát Triển Khu Vực<” (International Workshop on “The South China Sea: Cooperation for Regional Security and Development”).
Trên thực tế, giải pháp “gác tranh chấp-cùng khai thác” này cũng không phải do GS Ji Goxing nghĩ ra. Mà nguyên thủy là do Đặng Tiểu Bình đề xướng trong hội nghị quốc tế hồi tháng 10/1982 tại Tokyo (chỉ hơn 3 năm sau trận chiến “giáo trừng”, trong giai đoạn Việt-Trung đại xung đột/bất cộng đái thiên). Có nghĩa rằng nó là sản phẩm đã được tính toán rốt ráo từ rất lâu rồi của Bộ chính trị Trung Nam Hải.
- Vì sao khai thác chung? -
Các thỏa thuận về khai thác chung, nhằm mục đích phát triển nguồn tài nguyên, thường được coi là giải pháp tạm thời nhằm giảm xung đột giữa các bên tranh chấp, cố gắng không tạo ra ảnh hưởng nào tới yêu sách về chủ quyền lãnh thổ cũng như các quyền chủ quyền và quyền tài phán của từng quốc gia liên hệ.
TQ đòi thực hiện thỏa thuận về khai thác chung là nhắm vào các lợi ích riêng có thể tạm lược kê như sau:
Một là, gia tăng tính chất “song phương” luôn tạo tính tối ưu cho TQ, đặc biệt là trước khi VN có vai trò quan trọng hơn trong khối ASEAN vào năm 2010 này.
Hai là, TQ đánh quả lừa cho dư luận lầm tưởng rằng giải pháp này phù hợp với luật pháp và thực tiễn quốc tế, trong lúc Bắc Kinh gia công tìm kiếm thêm lợi thế khác về mặt pháp lý.
Ba là, phần lớn các khu vực mà TQ đề nghị khai thác chung đều nằm trên các thềm lục địa đang thuộc chủ quyền của nước khác, trong trường hợp này là của VN.
Bốn là, TQ vừa đề nghị khai thác chung, lại vừa củng cố tham vọng “Nam Hải hình lưỡi bò” chiếm trọn 3/4 Biển Đông cùng chủ quyền đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa.
Năm là, lợi dụng/khai thác tối đa đề xuất “hợp tác cùng phát triển” trên biển Đông của nguyên Tổng bí thư Đỗ Mười, nêu ra trong chuyến viếng thăm Thái Lan vào tháng 10/1993, tức là hai năm sau khi VN nối lại quan hệ môi-răng với TQ.
Sáu là, TQ chờ đợi những tiền lệ từng có sẽ xảy ra lần nữa, là: “cái tạm thời hiện nay có khả năng trở thành vĩnh viễn sau này”.
- Vì sao gác tranh chấp? -
Đề nghị khai thác chung tại khu vực biển Đông đang tranh chấp chỉ có thể được đưa vào hoạt động khi các bên thể hiện thiện chí và quyết tâm trong việc hợp tác, thông qua nỗ lực xây dựng lòng tin, nhất trí ngăn chận nguy cơ xung đột… Tuy nhiên, cho tới nay, những điều kiện cần thiết đó đều còn thiếu, đặc biệt là thiện chí và lòng tin.
TQ đã đặc phái 6 học giả ồ ạt tham dự cuộc hội thảo quốc tế “Biển Nam Trung Hoa: Hợp Tác Vì Sự Ổn Định Và Phát Triển Khu Vực” là nhằm thử nghiệm một cách tiếp cận mới và có tính áp đảo mạnh đối với VN trong bối cảnh:
- TQ là nước có lợi thế nhất về sức mạnh quân sự lẫn kinh tế đối với các nước đang tranh chấp, và là quốc gia có yêu sách giành phần lớn nhất (gần 80% của tổng diện tích 3 triệu rưỡi cây số vuông) trên biển Đông.
- Các quốc gia tranh chấp trên biển Đông chưa thực sự có đủ sự tin cậy lẫn nhau, trong lúc Bắc Kinh vẫn luôn có ưu thế “giềng mối quân-thần” đối với Hà Nội.
- Các sự kiện ngư dân VN bị nạn liên tục trên biển Đông chỉ là mặt nổi của tảng băng chủ quyền biển đảo mà TQ đã cưỡng chiếm và quyết giữ.
- TQ vừa muốn trấn an/xoa dịu tình hình sóng gió biển Đông trước dư luận quốc tế, lại vừa mạnh dạn phô trương thanh thế với lãnh đạo VN, thông qua một số sự kiện giải quyết bất đồng bằng sức mạnh quân sự được chuẩn bị bội phần chu đáo hơn thời 1979.
- TQ cần tách rời VN ra khỏi quần thể các nước Đông Nam Á đang có tranh chấp chủ quyền trên biển Đông để dễ “đấu tay đôi”, và dễ cho cả việc áp dụng tình cảm thầy-trò cùng nghĩa vụ cộng sản với lãnh đạo VN.
- TQ sẽ sẵn sàng sử dụng mọi phản ứng bạo lực/kinh tế/bẫy sập… (và cả những con bài tẩy ham hố/nhơ nhuốc của lãnh đạo VN) nhằm khẳng định xem ai là chủ “Biển Nam Trung Hoa”, cho đến khi lãnh đạo VN nghiêm chỉnh chấp hành giải pháp của TQ và tự nguyện dẹp yên dư luận quần chúng VN!
- Trong thời gian cần thiết để có thể kiếm thêm áp lực về Nguyên tắc ứng xử trên biển Đông và cả ưu thế hùng mạnh của đại hạm đội Nam Hải, TQ cần “giữ nguyên trạng” bằng giải pháp “gác tranh chấp”, bởi cầm chắc là VN không thể chạy đua vũ trang với TQ.
*
Đá Cuội Lăn Theo Gót Hài!
Đã từng có lắm người lầm tưởng rằng VN và TQ là hai nước chính yếu nắm giữ chìa khóa giải quyết vấn đề biển Đông.
Tôn Quốc Tường, với món quà Đầu Năm Hữu Nghị cực kỳ khó nuốt mà cũng không dễ nhả cho phía lãnh đạo VN, đã thực sự đơn phương xác quyết là VN không có vai trò/vị trí/quyết định gì trong vấn đề đó, xét trên căn bản quan hệ Việt-Trung bất xứng hiện giờ.
Cái lề thói ứng xử (ngoại giao) đầu gấu/kẻ cả/trịch thượng/vương-hầu/cha-con/chủ-tớ của sứ thần Bắc Kinh đối với VN như thế không phải tự nhiên trên trời rơi xuống. Tôn Quốc Tường, hay bất kỳ một đại sứ đặc mệnh toàn quyền nào khác của TQ tại Hà Nội cũng đều có thể có thái độ khinh mạn như thế. Bởi vì, không sẵn tay sai hẳn khó có quan thầy!, chính lãnh đạo đảng và nhà nước ta đã đưa đường/trải thảm/kéo ghế/bắc thang/mời mọc các quan thầy TQ tọa mông vào vị trí cha chú/trưởng thượng để có thể ứng xử xấc xược/trịch thượng với VN, thông qua một số diễn tiến khó quên:
- 1951: Hà Nội không hề dám mở mồm phản đối khi Chu Ân Lai trình bày bản hải đồ lưỡi bò, ngay trong cuộc họp hữu nghị đầu tiên giữa hai đảng/nhà nước.
- 1955: Hà Nội cho phép hồng quân TQ đánh đuổi tàn quân của Tưởng Giới Thạch rồi toàn quyền chiếm giữ đảo Bạch Long Vĩ của ta.
- 1956: Ung Văn Khiêm, Thứ trưởng Ngoại giao VN, trong buổi tiếp đón tham tá sứ thần TQ là Li Shimnin ngày 15/6/1956 tại Hà Nội, đã chính thức xác nhận rằng: “Dựa vào những tài liệu mà phía Việt Nam có trong tay, các đảo Tây Sa và Nam Sa, xét về mặt lịch sử, là thuộc về Trung Quốc”. Cũng trong buổi tiếp tân này, Lê Lộc , Xử lý thường vụ Giám đốc Phòng Á châu Sự vụ VN, đã bổ túc thêm cho rõ nghĩa: “Trên mặt lịch sử, các đảo Tây Sa và Nam Sa đã là đất đai của Trung Quốc từ đời Nhà Tống (960-1279)”.
- 1958: Công hàm của Thủ tướng nước VNDCCH Phạm Văn Đồng gửi Thủ tướng nước CHNDTH Chu Ân Lai đã “ghi nhận và tán thành” những yêu sách trên bản tuyên bố ngày 04/09/1958 về lãnh hải của TQ, trong đó, Bắc Kinh khẳng định “các đảo Bành Hổ, Đông Sa, Tây Sa, Trung Sa, Nam Sa và các đảo khác là của Trung Quốc”.
- 1960: Các sách giáo khoa môn Ðịa lý dạy học sinh VN đã hồn nhiên viết rằng: “Các hòn đảo từ quần đảo Nam Sa, Tây Sa, qua Hải Nam, Ðài Loan, là một bức trường thành bảo vệ Trung Quốc”.
- 1972: Cục Bản đồ trực thuộc Phủ thủ tướng VNDCCH đã phổ biến một ấn bản họa đồ thế giới, trên đó tên đảo Hoàng Sa và Trường Sa của VN bị thay bằng tên đảo Tây Sa và Nam Sa theo cách gọi của TQ.
- 1974: Hà Nội lặng im/đồng lõa/cổ vũ cho sự kiện hải quân TQ đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa, trong lúc hải quân của quân lực Việt Nam Cộng Hòa (mà Hà Nội coi là kẻ thù chính bấy giờ) đã một lòng hy sinh cố giữ đảo.
- 1977: Nguyên TT Phạm Văn Đồng xác nhận ý nghĩa bức công hàm 14/9/1958 rằng: “Lúc đó là thời kỳ chiến tranh nên tôi phải nói như thế!”.
- 1979-1991: Hà Nội tuyên truyền rộng rãi để giải thích việc huy động/hy sinh sức dân trước trận chiến “giáo trừng” của “bọn bá quyền bành trướng Bắc Kinh” bằng 3 bộ văn kiện: quyển “Sách Trắng 1979” của Bộ Ngoại giao VN, quyển “Phê phán chủ nghĩa bành trướng và bá quyền nước lớn của giới cầm quyền phản động Bắc Kinh” (Nxb Khoa Học Xã Hội – Hà Nội, 30/08/1979), và bộ sách “Sự Thật Về Quan Hệ Việt Nam-Trung Quốc Trong 30 Năm Qua” (Nxb Sự Thật, Hà Nội 10/1979). Nhưng đến năm 1991, khi cần quay lại tìm chỗ chống lưng ở Bắc Kinh thì Hà Nội liền chỉ thị cho chỉnh trang lại các sách giáo khoa môn Sử VN, và ra lệnh thu hồi các quyển/bộ sách đó, để tránh làm phật ý quan thầy. Cũng từ bấy tới nay, mọi Đại hội Toàn đảng của CSVN đều có Đại biểu cấp UV-TW, thậm chí cấp UV-BCT của TQ sang cố vấn/sắp xếp/chỉ đạo/phê chuẩn/tọa thị ở hàng ghế danh dự.
- 1992: Bộ trưởng Ngoại giao Nguyễn Mạnh Cầm xác nhận trong cuộc họp báo ngày 03/12/1992: “Trung Quốc đã cung cấp cho Việt Nam sự giúp đỡ to lớn và quý giá… Những lời tuyên bố của các đồng chí lãnh đạo của chúng tôi (Phạm Văn Đồng/Ung Văn Khiêm…) lúc đó là cần thiết!”.
- 1999-2000: Lãnh đạo đảng và nhà nước âm thầm ký kết với TQ các hiệp định bất bình đẳng về biên giới và lãnh hải, bất cần/bất chấp ý kiến của nhân dân hay thậm chí của cơ quan nghiệp vụ đóng dấu là quốc hội; bất cần/bất chấp cả việc công bố các văn kiện/bản đồ liên hệ.
- 2005-2009: Hà Nội im lặng trước hàng chục sự kiện hải quân TQ ngăn chận/bắt giữ/đòi tiền chuộc/tịch thu ghe tàu/đánh đập/cướp bóc/thậm chí bắn chết ngư dân Thanh Hóa/Quảng Ngãi mưu sinh trên lãnh hải VN. Các bản tin tiếng Việt chỉ được viết mơ hồ là do “tàu lạ” đâm chìm. Ngoài ra, các hãng dầu khí BP, Exxon bị TQ đuổi ra khỏi vùng khai thác trên hải phận VN cũng đã diễn ra âm thầm trong bóng tối của truyền thông VN.
- 2007: Quốc vụ viện TQ ra quyết định ngày 02/12/2007 thành lập huyện lỵ hành chánh Tam Sa, bao gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa. Hà Nội chỉ lập cập lên tiếng ở cấp rất thấp/không đáng kể là người phát ngôn Bộ Ngoại giao. Đồng thời, lại ồn ào lệnh cho nhà trường ra thông cáo chính thức cấm sinh viên tụ tập, và lệnh cho công an triệt để đàn áp các cuộc biểu tình tuần hành phản đối của sinh viên/thanh niên VN trước đại sứ quán và tổng lãnh sự quán TQ tại Hà Nội và Sài Gòn, tuyệt đối thực thi nghiêm chỉnh huấn thị/khuyến cáo của Bộ Ngoại giao TQ là: “Trung Quốc đang quan chú cao độ và hy vọng chính phủ VN có thái độ đầy trách nhiệm, làm những hành động thiết thực, ngăn chặn những diễn tiến, để tránh tổn hại quan hệ giữa hai nước”. Để hồi đáp, chính TT Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho cán bộ đảng viên cả nước dồn sức tổ chức cuộc rước đuốc thế vận 2008 hết mực trọng thị và an toàn bằng một thành Hồ rợp cờ TQ.
- 2009: Là cao điểm độ hèn của lãnh đạo đảng và nhà nước CSVN, thông qua hàng chục sự kiện và những phát ngôn được bình bầu là cực kỳ ấn tượng trong năm. Đặc biệt là các hiển thị không thể nào nhục hơn được nữa trên trang báo điện tử chính thống của đảng CS và của bộ Công thương VN.
Tôn Quốc Tường đã củng cố vững chắc vị trí Thái Thú tại VN là nhờ vào các trụ đồng vững chắc nói trên do lãnh đạo CSVN trồng lấy. Một vài tay dân báo mê nhạc Trịnh đã mạn phép tác giả sửa lời một dòng nhạc để tặng mừng lãnh đạo ta: “Quyết tâm làm đá cuội, nguyện lăn theo gót hài…” Thái Thú.
*
Bùn Khô, Lông Ngỗng Bay Đầy
Với một bản đồ Nam Hải hình lưỡi bò (nhen nhúm hình thành từ giữa thế kỷ trước), rõ ràng là TQ nhất quán kiểu TQ mà tây phương vẫn thường mô tả là một vương quốc đứng giữa gầm trời chỉ có chư hầu chứ không có láng giềng. Đại diện cho nó, Tôn Quốc Tường rõ là xấc láo, nhưng chưa hẳn đáng căm bằng những kẻ bồi đắp cho nó mọi điều kiện để xấc láo.
Với một thái độ rón rén/khúm núm/cúi đầu/cong gối của lãnh đạo đảng và nhà nước CSVN, cho dù Hiệp ước 1874 tuyên bố chấm dứt quan hệ mẫu quốc–chư hầu giữa TQ với VN, rõ ràng là giới cầm quyền đương thời của ta vẫn cố sức nhất quán theo kiểu CSVN: Tự nguyện gia công tiếp tục vị trí vai trò chư hầu, chỉ nhằm để báo ơn TQ trợ giúp họ cướp chính quyền và giữ rịt quyền. Rõ ràng lãnh đạo ta nhất thiết/nhất quán/nhất định/nhất trí thế chấp đất nước để tiếp tục cai trị và bòn rút nhân dân theo một chủ nghĩa phi nhân/lỗi thời/lạc hậu đã bị đào thải vào nhà xí khắp nơi trên thế giới.
Với một con tim nhân bản và tấm lòng nhiệt thành mơ ngày Việt Nam cất cánh, mỗi người trong chúng ta hẳn cũng đã nhất quán phân định rõ ràng đâu là chân tướng nội thù trước mặt, đâu là nguy cơ ngoại xâm sau lưng. Muốn giữ nguyên bờ cõi và tránh một giai đoạn Bắc thuộc khác, hãy cùng nhau góp sức trước tiên chấm dứt thời đại của những con bạc bịp đê hèn vừa sẵn sàng thế chấp đất nước vừa lén rắc lông ngỗng dẫn đường cho giặc.
Hoàng Sa và Trường Sa muôn đời là của Việt Nam!
9/1/2010 – Chào mừng ngày Truyền thống Học sinh – Sinh viên.
Blogger Đinh Tấn Lực