Vũ Thạch
Ít ai biết "Lú" là căn bệnh mang tính ghiền. Người bệnh khó cưỡng lại áp suất bộc phát của nó.
Sau những lời khen ngợi từ nhiều phía về hiện tượng TBT Nguyễn Phú
Trọng không có tuyên bố dại dột nào trong suốt chuyến đi Mỹ vào đầu
tháng 7/2015, thì nay chứng bệnh của ông đã tái phát, và ngay trước ngày
lên đường đi Nhật xin viện trợ vào giữa tháng 9/2015.
Để trả lời câu hỏi của báo chí Nhật ngày 12/9 về tuổi thọ của loại
thể chế độc tài nay đã trở nên "rất hiếm" và chỉ còn tại vài nước như
Việt Nam, ông Trọng dùng nhiều từ ngữ văn hoa và khá dông dài nhưng đại ý
có thể tóm gọn thành: Thể chế độc đảng cũng tốt thôi. Thể chế tại Việt
Nam đáp ứng đúng nguyện vọng của nhân dân nên nó sẽ sống lâu bền.
Khá rõ ông Nguyễn Phú Trọng đắc ý với phát biểu này và đã cho báo chí
đăng tải hàng loạt. Có lẽ chính vì vậy mà chẳng có vị cố vấn nào, đặc
biệt bên Bộ Ngoại Giao, dám chỉ ra giùm ông các điểm "lú" đã quá hiển
nhiên. Thế giới ngày nay đã nghe quá nhiều lần và tởm loại giải thích đó
lắm rồi. Từ những tay độc tài nổi tiếng du đãng như Hugo Chávez của
Venezuela đến anh em lãnh tụ Castro của Cuba đến ngay cả đám hồi giáo
cực đoan ISIS đều dùng luận điểm đó. Tóm tắt đó là loại lý luận láu cá
và đã quá nhàm.
Tại sao thế giới xem đó là loại lý luận "láu cá"? Câu trả lời nằm ở
chỗ: đâu là nguyện vọng của nhân dân. Ngày nay thế giới đã biết rõ cái
gọi là "nguyện vọng của nhân dân" trên báo đài do đảng độc quyền kiểm
soát khác xa những nguyện vọng do chính người dân bày tỏ, đặc biệt qua
phương tiện mạng Internet. Trong trường hợp Việt Nam, các thí dụ về sự
khác biệt có thể thấy đầy rẫy trong mọi lãnh vực:
- Trong khi dân muốn xây những cây cầu đơn sơ đủ để trẻ em đi học
không chết đuối hàng ngày thì lãnh đạo đảng bảo dân muốn xây các tượng
đài ở cấp ngàn tỉ.
- Trong khi dân ai oán cảnh biển nước bao la ngay giữa lòng Hà Nội,
Sài Gòn và nhiều thành phố lớn thì đảng bảo dân muốn vắt hết ngân quĩ
quốc gia xây đường cao tốc, lò nguyên tử, và phi trường quốc tế.
- Trong khi dân lo âu về các hiểm hoạ chủ quyền, các đe dọa môi
sinh, và tiềm năng lỗ lã nặng nề nếu khai thác Bôxít Tây Nguyên thì lãnh
đạo đảng khẳng định đại khối nhân dân ủng hộ "chủ trương lớn của đảng".
- Trong khi ngư dân Việt sợ hãi, bơ vơ trước mũi súng của hải quân
Tàu, chẳng thấy bóng dáng hải quân Việt ở đâu thì lãnh đạo đảng ghi nhận
tinh thần ngư dân tình nguyện bám biển, quyết làm "cột mốc sống".
- Trong lúc dân sôi sục xuống đường phản đối TQ xâm lược và kêu gọi
bảo vệ đất nước thì lãnh đạo đảng tuyên bố tại Bắc Kinh nhân dân Việt
Nam trân quí 16 chữ vàng và thề hứa sẽ "giải quyết triệt để" những người
Việt biểu tình.
- Và vô vàn thí dụ khác nữa.
Cùng lúc đó, người dân nào dám vận động nhiều người cùng nói lên
nguyện vọng thật của đồng bào mình đều bị liệt ngay vào thành phần phản
động, bị kết án theo đủ loại điều luật hình sự, và bị bịt miệng trong tù
ngục. Chí ít họ cũng bị đủ loại "công cụ bạo lực cách mạng" đến tận nhà
chăm sóc. Có thể nói hiện nay, cả giới truyền thông quốc tế và các sứ
quán nước ngoài có mặt tại Việt Nam đều đã nhận chân sự thật: thể chế độc tài tại Việt Nam tồn tại không dựa trên nguyện vọng của người dân mà dựa trên khả năng bóp chết các nguyện vọng đó.
Và vì vậy, câu trả lời của ông Trọng với báo chí Nhật về thể chế độc
tài hiện nay sẽ tiếp tục sống hùng sống mạnh cũng tương đương với lời
đảm bảo gởi tới dân Nhật rằng: các quan chức đảng CSVN chắc chắn sẽ chia
nhau số tiền viện trợ mà ông ... sắp xin chính phủ Nhật.
Lý do đơn giản là vì chế độ độc đảng hiện nay không có cơ chế nào đối
trọng hay giám sát. Nó vừa không có khả năng vừa không muốn ngăn chận
nạn tham nhũng nữa. Bình quí nay đã là nhà chung của tất cả họ chuột,
như chính ông Trọng đã nói. Tệ nạn rút ruột ODA trong quá khứ sẽ chỉ có
thể trầm trọng hơn trong tương lai vì số chuột sinh sản ngày một đông
hơn. Chế độ độc tài này cũng sẽ tiếp tục phung phí mọi nguồn viện trợ và
tài nguyên quốc gia vào những dự án sai nhu cầu nhưng khổng lồ ở hàng
chục tỉ mỹ kim để chia nhau. Nghĩa là viện trợ cho Việt Nam chỉ như muối
bỏ biển.
Và quan trọng hơn nữa, chế độ độc đảng đầy những người tham lam đó
cũng sẽ tiếp tục lén lút bán đứng nhiều loại chủ quyền Việt Nam cho Bắc
Kinh khi giá đủ cao, trong lúc tiếp tục nhận viện trợ từ các nước chống
Bắc Kinh. Đặc biệt nghiêm trọng là việc tiếp tục cho phép các căn cứ của
công nhân TQ trá hình hiện diện tại những vùng trọng yếu trên đất nước
Việt Nam.
Trên căn bản biết nhau quá rõ đó, giới quan sát có thể thấy chính
sách của chính phủ Nhật chỉ nhắm tách rời anh du đãng nhỏ Hà Nội ra càng
lâu càng tốt, để hy vọng giảm bớt vây cánh của anh du đãng lớn Bắc Kinh
mà thôi, chứ không mơ hồ gì về bản chất du đãng của cả hai.
Thật đau lòng cho dân tộc Việt Nam khi những tấm bảng cảnh cáo kẻ cắp
chỉ viết bằng tiếng Việt tiếp tục xuất hiện ngày càng nhiều tại các
thành phố lớn tại Nhật, bồi thêm bằng những bản tin và hình ảnh trên đài
truyền hình về các vụ buôn hàng lậu, hàng ăn cắp của nhân viên hàng
không và các viên chức nhà nước Việt Nam, rồi đến tin từng đoàn lãnh đạo
đảng CSVN lần lượt đến nước này xin tiền viện trợ. Cảnh đón tiếp lịch
sự của thủ tướng Abe đối với phái đoàn ông Nguyễn Phú Trọng không xóa
được chút nào hình ảnh thực tế hiện nay trong đầu cả công luận lẫn chính
phủ Nhật, và chỉ làm câu nói của Trưởng ban Đối ngoại Trung ương Đảng
Cộng sản Hoàng Bình Quân trên báo Nhật "Hai nước luôn có sự tin cậy, tôn
trọng nhau, coi trọng lẫn nhau" càng thêm mỉa mai, oái oăm, và đau lòng
cho những người Việt còn tự trọng dân tộc.
Liệu còn ai muốn hỏi "độc đảng thì đã sao" nữa không?
2015/09/16
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét