2010/08/11

Cao thủ tình báo: Ðòn thăm dò mạo hiểm

Bùi Tín - VOA

Báo South China Post – Bưu điện Hoa Nam - số ra ngày 29-7-2010 có đăng một bài viết tiếng Anh của phóng viên thường trú tại Hà Nội Greg Torode, đầu đề là «A flash of steel and the velvet glove from Vietnam» (Ánh thép và quả đấm bọc nhung của Việt Nam).
Bài này là một cuộc phỏng vấn của G. Torode với Trung tướng Nguyễn Chí Vịnh, thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam, được giới thiệu là «con của Đại tướng Nguyễn Chí Thanh, từng cầm đầu cơ quan Tình báo đầy quyền lực của Đảng ủy quân sự trung ương do Tổng bí thư đảng trực tiếp lãnh đạo».
Nội dung cuộc phỏng vấn đề cập đến mối quan hệ giữa Việt Nam với Trung Quốc, Hoa Kỳ, các nước Asean và các nước khác, và tình hình căng thẳng ở biển Đông…
Các câu trả lời phỏng vấn không có gì đặc biệt, được coi như đúng bài bản. Nghĩa là một mặt tỏ rõ thiện chí, đôi khi còn lên gân quá mức - «Chúng tôi đang thắt chặt quan hệ với nước láng giềng lớn về mọi mặt, kể cả về quân sự - như huấn luyện sỹ quan trẻ, trao đổi các đoàn đại biểu quân sự và cố vấn, tiến hành tuần tra chung trong Vịnh Bắc bộ, nơi mà các tranh chấp về lãnh thổ đã được giải quyết».
Mặt khác, người trả lời phỏng vấn khẳng định «chúng tôi không bao giờ muốn dùng vũ lực hay đe dọa dùng vũ lực để kiếm lợi thế; chúng tôi đã nói rõ với cả cộng đồng thế giới là chúng tôi không bao giờ chấp nhận bất kỳ giải pháp nào đạt được do dùng vũ lực hay đe dọa dùng vũ lực. Chúng tôi có đầy đủ khả năng để đối phó».
Nội dung cuộc phỏng vấn nhìn kỹ ra, không có gì quan trọng. Điều quan trọng, điều có thể nói là ly kỳ, không bình thường, cần chú ý là ở chung quanh cuộc phỏng vấn này.
Nguyễn Chí Vịnh trả lời phỏng vấn của báo South China Post trên cương vị gì? Sao lại không phải là Bộ trưởng Phùng Quang Thanh? Ai giao cho ông Vịnh quyền trả lời báo chí ngoại quốc, vốn là vấn đề xưa nay được quản lý rất chặt.
Năm 2006, trong cuộc họp Ban Chấp hành trung ương cuối cùng của khóa IX, Tổng bí thư Nông Đức Mạnh giới thiệu 2 nhân vật vào Ban Chấp hành trung ương đảng khóa X nhưng bị từ chối, là Nông Quốc Tuấn – con trai ông Mạnh - và Nguyễn Chí Vịnh. Đây là điều cực hiếm trong đảng CS, vốn luôn coi Tổng bí thư là lãnh tụ tuyệt đối. Sau đó, do 3 sức ép từ thiên triều phương Bắc, từ 2 Thái thượng hoàng Mười + Anh, và từ ông tổng Mạnh, 2 ông Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng buộc phải ký lệnh bổ nhiệm Nguyễn Chí Vịnh làm Thứ trưởng Quốc phòng. Thật ra ý đồ của thiên triều còn đi xa hơn nhiều nữa.
Đã có những lời tâng bốc, thăm dò từ tay chân của Vịnh ở Tổng cục II, rằng Vịnh sẽ làm Bộ trưởng Quốc phòng, sắp phóc lên đại tướng, rồi sẽ lên tổng bí thư kiêm chủ tịch nước vào Đại hội XII, ghê thật!
Nhưng thật ra họ chủ quan, hấp tấp, vì thời thế đã đổi. Có thể nói họ chơi trò liều, cứ như húc đầu vào đá.
Nguyễn Chí Vịnh không phải ủy viên trung ương đảng, do đó không có chân trong Đảng ủy quân sự trung ương. Trong khi đó gần 10 vị đại tướng, thượng tướng, trung tướng là uỷ viên trung ương đảng. Vịnh khó mà trèo qua cổ họ. Thêm nữa, Vịnh muốn đọ sức với Đại tướng Phùng Quang Thanh đang tại chức, với Nguyễn Tấn Dũng, với Trương Tấn Sang, với Tô Huy Rứa, với Hồ Đức Việt, với Phạm Quang Nghị… đâu có dễ. Ngoài ra, chỗ dựa chính của Vịnh là Nông Đức Mạnh thì ông này đã 70 tuổi, sắp về hưu. Đã thế, những người đỡ đầu hệ trọng khác của Vịnh là cặp Mười và Anh, đã 94 và 91 tuổi, 2 thái thượng hoàng ở thời xuống cấp, quyền uy cũng ở thời kỳ cạn.
Nhưng cái thế của Vịnh chông chênh là ở công luận xã hội, đặc biệt là dư luận trong đảng, khi rất nhiều công thần gần đây gửi kiến nghị công khai chỉ mặt vạch tên tội nặng của Vịnh, - mất dạy, trộm cắp từ khi còn là học viên Trường kỹ thuật Quân sự Vĩnh Yên để bị đuổi học, «không xứng đáng là một sỹ quan sơ cấp, sao lại được đưa lên đến cấp tướng, làm xấu cả giới tướng lãnh VN», rằng Vịnh đã dùng vụ T4 để bôi xấu từ các ông Kiệt, Khải, Phiêu, các tướng Giáp, Trà, Nam Khánh, đến hàng loạt nhân vật khác như Trần Bạch Đằng, Trần Văn Giàu, Võ Thị Thắng…vu cáo họ là tay sai của CIA Mỹ. Những tiếng nói còn nhiều uy tín trong đảng như Nguyễn Trọng Vĩnh, Đồng Sỹ Nguyên… còn đòi Bộ chính trị phải đưa «vụ án siêu nghiêm trọng Tổng cục II và Nguyễn Chí Vịnh ra trình bày minh bạch trước Đại hội XI». Trong quân đội, một số tướng lĩnh đang nói đến một Tòa án binh đặc biệt để xét tội trạng của Nguyễn Chí Vịnh.
Nhưng cái thế lung lay, chông chênh của Vịnh hiện nay chủ yếu là ở chỗ bọn trùm bành trướng Bắc Kinh đã lộ rõ bộ mặt tham lam, thâm hiểm, độc ác đối với nước ta. Gậm nhấm biên giới, nuốt cả quần đảo Hoàng Sa, nhận vơ cả vùng biển Đông là ao nhà của chúng, tàn sát ngư dân ta trên vùng biển ta, đưa hàng vạn người vào Tây nguyên cắm chốt, thuê đất rừng biên giới để trồng toàn bạch đàn và keo nhằm phá đất rừng tận gốc, không cây gì khác sống nổi… Đây là nguy cơ sống còn của Tổ quốc mà toàn dân, đặc biệt là giới trí thức, đòi lãnh đạo phải trình bày công khai rành mạch vào dịp Đại hội XI sắp tới, không được lấp liếm, né tránh, quanh co được nữa.
Cái thế bấp bênh của Nguyễn Chí Vịnh trở nên nguy kịch hơn khi cái thế của Trung Quốc - kẻ đỡ đầu chính yếu của Vịnh, tại vùng biển Đông đang bị thử thách nghiêm trọng. Cái rất mới của tình hình vùng này là Hoa Kỳ mạnh mẽ trở lại, với lời tuyên bố rõ ràng của bà Ngoại trưởng Clinton, rằng đây là vùng giao thông quốc tế gắn bó với quyền lợi quốc gia của Hoa Kỳ. Hơn nữa hầu hết mười nước Đông Nam Á bác bỏ chủ trương thương lượng song phương của Bắc kinh, khẳng định chủ trương sẽ tập thể thương lượng, tập thể đa phương quyết định mọi chuyện liên quan đến vùng này. Bắc Kinh nổi trận lôi đình vì manh tâm bẻ gãy từng chiếc đũa của họ bị bác bỏ, cả bó đũa cứng cỏi của Đông Nam Á, sức mấy mà Trung Quốc bẻ nổi, dù họ nghiến răng, vặn sái cả vai!
Và dưới đây là điều lý thú nhất. Tại sao cuộc phỏng vấn thứ trưởng Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh được đăng trên trang nhất báo South China Post với chiếc ảnh chân dung lớn, lại không được báo nào trong nước dịch ra và đăng lại.
Điều này chưa hề xảy ra. Trước kia bao giờ cuộc phỏng vấn như thế cũng được xem kỹ lại, dịch ra thành tin chính thức của Bộ Quốc phòng, đưa trang trọng cùng ngày trên báo Nhân dân, báo Quân đội Nhân dân và các báo khác.
Một điều đáng chú ý là trong cuộc trả lời phỏng vấn trên đây, Nguyễn Chí Vịnh báo tin «chúng tôi đã mời các bộ trưởng quốc phòng của 10 nước Asean cùng với 8 bộ trưởng quốc phòng các nước khác đến Việt Nam họp vào tháng 10 tới. Trong số khách mời ấy có Trung Quốc, Nhật Bản, Nam Triều Tiên và cũng có Hoa Kỳ, Nga và Úc».
Ngày 8-8-2010 có tin tại Sài Gòn, Nguyễn Chí Vịnh đã họp với 70 đại diện các nước Asean bàn về việc chuẩn bị cuộc họp nói trên vào tháng 10 tới tại Hà Nội.
Tin này cho đến nay chỉ được truyền trên các báo ở nước ngoài. Báo trong nước, nhất là báo Nhân dân, báo Quân đội Nhân dân vẫn im thin thít. Có thể lãnh đạo đảng đang bối rối, ngại và sợ công luận, đành im vậy!
Làng báo quốc tế đều cho rằng South China Post là tờ báo thân Cộng sản Bắc Kinh, thậm chí còn là công cụ của Cục tình báo Hoa Nam. Cục tình báo Hoa Nam là cơ quan tình báo lâu năm, dày dạn, là con bạch tuộc tình báo có vòi tỏa xuống khắp Đông Nam Á, nơi có đông người Trung Quốc trú ngụ.
Trung tá Vũ Minh Trí từng công tác trong Tổng cục II cho biết Nguyễn Chí Vịnh kết nghĩa thân thiết với Cục tình báo Hoa Nam, Vịnh và gia đình thường được mời sang nghỉ ngơi, du hý tại các cơ sở sang trọng của Cục Tình báo Hoa Nam ở vùng Quảng Châu, thủ phủ tỉnh Quảng Đông. Ông Trí đã bị khai trừ khỏi đảng, bị lột lon trung tá chỉ vì đã tố cáo những tội bè phái, gia đình trị, tham nhũng và phục vụ bọn bành trướng của Nguyễn chí Vịnh.
Có thể coi trên đây là những đòn tình báo của những tay tình báo cao thủ, những cú thăm dò, nắn gân công luận khi các cuộc chuẩn bị cho Đại hội XI đang diễn ra khẩn trương.
Nếu công luận vẫn ngủ yên, nếu trong đảng không có phản ứng gì ghê gớm thì đường ta ta cứ đi, phe phái thân Trung Quốc lên cao giọng chút ít về tình hình vùng biển Đông nhằm mỵ dân, che đậy mưu thâm. Họ sẽ cài người của họ vào các vị trí then chốt, và Nguyễn Chí Vịnh sẽ là một ngôi sao đang lên, có thể lên đến đỉnh chót vót ít lâu sau.
Nhưng nếu như tình hình không chiều theo kẻ bành trướng và lũ tay sai đủ loại, nếu như thế cùng tất biến, đông đảo bà con ta giật mình tỉnh ngộ trước tai họa ngoại xâm kết chặt với tai họa nội xâm cực kỳ nguy hiểm, thì tình hình sẽ diễn ra khác hẳn, và đòn thăm dò của cao thủ tình báo sẽ vô hiệu.
Đất nước đang đứng trước một thời điểm cực kỳ nghiêm trọng. Những người yêu nước thật lòng, thương dân thật lòng đang tìm hiểu thật sâu tình hình, dấn thân cho đại nghĩa dân tộc, bầy tỏ bằng mọi cách thái độ công dân lương thiện của mình. Những kẻ sỹ thời đại mới và tuổi trẻ am hiểu tình hình đang cùng nhau trao đổi bàn luận, để nhận ra rằng có phải lối thoát duy nhất là đảng hãy trả lại cho toàn dân quyền tự do, dân chủ đầy đủ, quyền làm người trọn vẹn, các quyền lập hội, tự do ứng cử, bầu cử ghi trong hiến pháp, nghĩa là thực hiện chế độ đa đảng trong trật tự, luật pháp. Nghĩ cho kỹ, không có một lối thoát nào tốt đẹp hơn, cần thiết hơn, chính xác hơn. ./.
Bùi Tín

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét