Ngô Văn
Cuối năm 2012, khi lên nhậm chức Tổng Bí Thư kiêm Chủ tịch nhà nước 
Trung quốc, ông Tập Cận Bình cũng đã tuyên bố như bao nhiêu vị tiền 
nhiệm của mình là phải triệt để phòng chống tham nhũng. Hiển nhiên, dưới
 các chế độ Cộng sản độc tài, lãnh đạo ở thượng tầng dù không làm theo 
những gì mình tuyên bố thì cũng chẳng ai dám bắt bẻ, cũng như trong hậu 
trường ông Tập Cận Bình còn bộc bạch rằng hiện nay chống tham nhũng chỉ 
như "quậy nồi canh đang sôi cho khỏi trào thôi" chứ không làm gì hơn 
được. Tuy nhiên, trên mặt trận tuyên truyền, lãnh đạo vẫn phải làm một 
vài chuyện gì đó, đủ để báo đài ca ngợi là "dám nói, dám làm".
Theo các nhà hoạt động xã hội ở Hoa lục thì đã 8 tháng qua, không có 
một vụ tham nhũng, hối lộ nổi cộm nào được báo đài loan tin. Họ giải 
thích thêm rằng chẳng phải vì thành phần đang nắm chức quyền quá sợ ông 
Tổng bí thư mới đến độ ngưng lập tức mọi mối làm ăn phi pháp, mọi mạng 
lưới tham nhũng, mà PHẢI HIỂU NGƯỢC LẠI. Theo giới quan sát này, ông Tập
 Cận Bình đang sợ đủ loại phe nhóm theo ban ngành, theo từng địa phương,
 theo từng thành viên Bộ chính trị, theo khuynh hướng tư tưởng chính trị
 tả hay hữu, v.v... và không dám đụng đến "lãnh thổ làm ăn" của các phe 
khi cái ghế của ông còn quá mới. Hơn thế nữa, chính ông Tập và gia đình 
cũng đang nắm nhiều tài sản mà không sao giải thích được bằng số tiền 
lương của một người "suốt đời cống hiến cho đảng, cho nước".
Trong lúc báo chí phương Tây có vẻ trầm trồ về việc ông Tập Cận Bình 
ra tay "đập tham nhũng" rất sớm sau ngày lên ngôi chứ không chờ vài năm 
sau như ông Hồ Cẩm Đào, thì giới trí thức Trung Quốc hiểu rất rõ lý do. 
Chính việc ra tay sớm đó là một bằng chứng nữa cho thấy đợt "đập tham 
nhũng" này chỉ mang tính hình thức. Điều tiên đoán này đã được ông Tập 
nói huỵch toẹt ra trong Đại hội cán bộ cao cấp bị thu lén và tung ra 
mạng Internet.
Ngay cả đối với con dê Bạc Hy Lai bị Ôn Gia Bảo đưa ra tế thần, nhiều
 nguồn tin từ đất Trung Quốc cũng cho thấy ông Tập đã mặc cả xong với 
phe ủng hộ họ Bạc. Sẽ không có chuyện tử hình hay chung thân gì cả đối 
với ông Bạc mà chỉ một tội nhẹ để phạt cho có là xong. Đi xa hơn thế 
nữa, ông Tập còn hứa hẹn là sẽ dùng lại nhiều chính sách của Mao Trạch 
Đông mà cánh Bạc Hy Lai chủ trương. Việc ông Tập đến tận Vũ Hán để thăm 
ngôi biệt thự ven hồ của ông Mao và tuyên bố sẽ biến nó thành trung tâm 
giáo dục thanh niên về lòng yêu nước, yêu cách mạng, đã làm phe khuynh 
tả nói chung và cánh ủng hộ ông Bạc rất hoan hỉ.
Một cách giải quyết nữa của họ Tập là khuyến khích các quan chức có 
tai tiếng hãy "hạ cánh an toàn" ở nước ngoài. Trong chiều hướng đó, vào 
ngày 14 tháng 8 vừa qua, tờ Nhân Dân của đảng Cộng sản Trung quốc đăng 
tin chính quyền tỉnh Quảng Tây đã không còn biết ông Vương Nhạn Uy, Chủ 
tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân Trung quốc (một tổ chức 
giống như Mặt trận Tổ quốc của nhà nước CSVN) bây giờ ở đâu. Bài báo 
cũng nói thêm, ngoài ông Vương ra còn có thêm hai quan chức khác tại 
tỉnh Hồ Nam cũng biệt vô âm tín. Tờ Nhân Dân không tiết lộ nguồn tin 
nhưng lại khẳng định cả ba quan chức đó đã bỏ trốn ra nước ngoài. Nếu 
cộng thêm ba quan chức này thì trong 5 năm qua đã có trên 6.220 cán bộ 
cấp cao bỏ trốn ra nước ngoài.
Theo điều tra của Viện Xã hội & Khoa học Trung quốc (tức chính 
học viện của nhà nước) thì từ năm 1990 đến giữa năm 2013 đã có từ 16 
ngàn đến 18 ngàn cán bộ, quan chức cấp cao tại các bộ, ban, ngành và các
 xí nghiệp quốc doanh đã bỏ trốn ra nước ngoài cùng với tài sản của 
mình. Số tài sản này, theo Viện XH&KH (mà dù nhiều người tin rằng 
nhỏ hơn nhiều con số thực) trên 800 tỷ nhân dân tệ.
Hiện nay, chỉ có tờ Nam Phương nhật báo dám chỉ trích chính quyền 
tỉnh Quảng Tây và tỉnh Hồ Nam thiếu trách nhiệm trong việc phòng chống 
tham nhũng. Điều khá lộ liễu là tờ báo Nam Phương nhật báo mà còn biết 
ông Vũ Nhạn Uy hiện đang "chữa bệnh ở Úc" nhưng giới lãnh đạo tỉnh Quảng
 Tây, Bộ Công An Bắc Kinh, và Ủy ban Phòng chống tham nhũng trung ương 
không biết ông Vương ở đâu. Tờ Nam Phương còn cho biết cuối tháng 
6/2013, ông Vương đã nạp đơn xin từ chức để sang Úc chữa bệnh. Hai quan 
chức ở tỉnh Hồ Nam cũng xin từ chức với lý do như ông Vương. Cả ba đơn 
từ chức đều được chính quyền Quảng Tây và Hồ Nam chấp thuận. Do đó, việc
 ra đi - hay "bỏ trốn" - này rõ ràng được sự đồng ý và biết trước của 
cấp trên. Và đây chỉ là 1 thí dụ cho chính sách "phòng chống tham nhũng"
 của Tập Cận Bình.
Theo giới theo dõi tình hình xã hội, chính trị Trung quốc, việc một 
quan chức ở Hoa lục từ cấp Phó trưởng ty trở lên có trương mục ngân hàng
 ở các nước ngoài đã quá bình thường. Ai không có mới là chuyện bất 
thường và bị đồng nghiệp cho là đóng kịch. Hầu hết cũng đã lo xong từ 
lâu cho vài đứa con hoặc thân nhân ruột thịt quản lý tài sản của họ ở 
nước ngoài. Ba quan chức vừa mới "bỏ trốn" chắc chắn không là ngoại lệ.
Và sau hết trong chính sách Phòng Chống Tham Nhũng của cả Hồ Cẩm Đào 
lẫn Tập Cận Bình là không phạt quá nặng để tránh oán hận trong nội bộ 
(không khác gì tuyên bố thành lời của TBT Nguyễn Phú Trọng). Theo luật 
hiện hành của Trung quốc, quan chức nào có hành vi hối lộ, biển thủ ngân
 quỹ nhà nước từ 100 triệu đồng nguyên trở lên sẽ phải chịu mức án tử 
hình. Năm 2011, một cán bộ Tài chánh tỉnh Giang Tây thụt két 100 triệu 
đồng nguyên rồi bỏ trốn sang Singapore. Khi cán bộ này bị bắt và dẫn độ 
về Trung quốc, ông ta bị xử án 15 tháng tù. Trường hợp mới đây nhất là 
ông Lưu Chí Quân, cựu Bộ trưởng Đường sắt Trung quốc bị án tử hình vì 
nhiều vụ hối lộ tổng cộng trên 130 triệu mỹ kim. Ông Lưu bị án tử hình 
nhưng lại là án treo vì "đã có công đóng góp và xây dựng Đảng". Nói tóm 
lại, cho đến nay chưa có một quan chức lớn nào bị xử bắn vì tội tham 
nhũng, hối lộ theo luật định.
Nếu vẫn dùng công thức: Chuyện Trung Quốc cộng 9 tháng thành chuyện 
Việt Nam, thì Ban Chỉ đạo phòng chống tham nhũng, Ban Nội chính Trung 
ương đang chuẩn bị hộ chiếu và giấy thông hành cho nhiều quan chức "đi 
chữa bệnh" trong năm 2014, kể cả cho các thành viên của hai ban.
2013/08/21
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
 

 
 
 
 
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét