2013/01/26

Lưỡi gỗ trên báo Nhân Dân


Trung Điền

Ngày 21 tháng 1 vừa qua, Báo Nhân Dân đã đăng bài viết “Hãy tôn trọng sự thật” ký tên Hoài Ân đề cập về vụ xử 14 Thanh niên yêu nước tại Vinh hôm mồng 8 và 9 tháng 1 năm 2013. Bài báo này cho rằng: “một số tổ chức quốc tế và cơ quan ngoại giao của một số nước, do không xem xét từ bản chất của vấn đề (?), do thiếu thiện chí với Việt Nam (?), đã không tôn trọng sự thật (?) khi lên tiếng phê phán sự phán quyết công minh của phiên tòa.”
Và để chứng minh “tôn trọng sự thật”, Hoài Ân của báo Nhân dân lại lôi ra ba văn kiện sau đây ra để gọi là chứng minh, nhưng thực chất là ngụy biện.
1/ Cáo trạng của Viện kiểm sát nhân dân tối cao. Hoài Ân đã dựa vào cái gọi là điều tra của công an khi quy chụp rằng 14 thanh niên yêu nước này đã được đảng Việt Tân móc nối, đưa ra nước ngoài huấn luyện, sử dụng họ để thực hiện âm mưu lật đổ chính quyền bằng phương pháp “diễn biến hòa bình”. Vì thế 14 thanh niên nói trên bị xét xử theo điều 79 (âm mưu lật đổ) của Luật hình sự là đúng.
Cái gian của Hoài Ân và báo Nhân Dân là dựa trên sự quy chụp một chiều của công an để cáo buộc 14 thanh niên Công giáo và Tin lành đã tham dự các khóa học của Việt Tân và vì thế họ là thành viên của Việt Tân. Họ quy chụp mà không đưa ra được bất cứ bằng chứng nào. Trong phiên tòa, những thanh niên Công giáo này đều chủ trương là họ không làm điều gì sai và tuyên bố vô tội. Đặc biệt là trong 14 thanh niên công giáo này có một thanh niên tên là Lê Văn Sơn (Blogger Paulus Lê Sơn) bị CSVN kết án 13 năm tù giam.
Tổ Chức Phóng Viên Không Biên Giới có trụ sở tại Pháp đã lên tiếng cho biết Blogger Paulus Lê Sơn chỉ tham dự khóa học về Internet do cơ quan này tổ chức vào thời điểm mà CSVN cáo buộc rằng do đảng Việt Tân tổ chức. Tổ Chức Phóng Viên Không Biên Giới đã thách thức công an CSVN đưa ra bằng chứng nhưng đến nay Bộ công an CSVN vẫn hoàn toàn im lặng.
2/ Điều 29 của Tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền. Hoài Ân đã trích một đoạn có nội dung: “trong khi thực hiện các quyền và quyền tự do cho cá nhân mọi người phải tuân thủ những hạn chế do luật định nhằm mục đích duy nhất lả bảo đảm việc thừa nhận và tôn trọng đối với các quyền tự do của người khác, trật tự công cộng…”, để viện dẫn rằng việc áp dụng bản Tuyên ngôn phải đặt trong bối cảnh đáp ứng luật pháp của CSVN.
Cái lấp liếm đánh lận con đen của Hoài Ân và báo Nhân dân là đòi việc thực hiện bản Tuyên ngôn phải tuân thủ luật pháp của CSVN trước dù các luật này vi phạm bản Tuyên ngôn Quốc tế về nhân quyền. Điều khôi hài nữa là chính hiến pháp 1992 của CSVN có ghi: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, biểu tình… nhưng luôn luôn có cái đuôi ở đàng sau là “theo quy định của luật pháp” để mở cửa cho những kẻ độc tài dùng luật rừng khóa miệng người dân, chứ không phải theo đúng nguyên tắc là “luật pháp nhằm giữ trật tự công cộng và bảo vệ an ninh chung trong tinh thần thượng tôn Nhân quyền - tức là những quyền căn bản đã được ghi rõ trong Tuyên ngôn Quốc tế về nhân quyên”.
CSVN đã dùng thủ đoạn vừa ăn cướp, vừa la làng khi một mặt nói là công nhận quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp, lập hội … của công dân; một mặt khác lại đưa ra điều 79 (tội âm mưu lật đổ chính quyền nếu tham gia vào những đảng phái, tổ chức không có sự cho phép của đảng CSVN) hay điều 88 (tội tuyên truyền chống phá nhà nước, nếu phát biểu những điều phê bình các sai trái của đảng và nhà nước) để kết tội những công dân lương thiện, yêu nước thực hiện quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp và lập hội.
3/ Điều 2385 Chương 115 - Bộ luật Hình sự Mỹ. Hoài Ân đã trích một đoạn trong đó Luật Mỹ nghiêm cấm mọi hành vi “in ấn, xuất bản, biên tập, phát hành, truyền bá, buôn bán, phân phối những tài liệu viết hoặc in nào có nội dung xúi giục các hành vi lật đổ hoặc tiêu diệt bất kỳ chính quyền cấp nào tại Mỹ bằng vũ lực hay bạo lực, để cáo buộc rằng nếu các hoạt động “khủng bố” của Việt Tân đã tiến hành ở Việt Nam mà diễn ra trên đất Mỹ thì đã bị truy tố…. rồi.
Sự hàm hồ và xảo quyệt của Hoài Ân và báo Nhân Dân là đã gán ghép Việt Tân là khủng bố, dựng ra những chiến dịch Đông tiến I, Đông tiến II mà tổ chức này không hề chủ trương, để so sánh các hoạt động bạo lực, vũ lực nhằm chống lại chính quyền các cấp theo quy định của Luật hình sự Mỹ.
Vào năm 2007 khi CSVN bắt giữ một số thành viên của đảng Việt Tân, CSVN đã cáo buộc Việt Tân là khủng bố; nhưng khi đảng Việt Tân thách thức CSVN đưa ra bằng chứng, họ không đưa ra bằng chứng nhưng tiếp tục cho báo đài của chế độ lập đi lập lại những “cáo buộc hàm hồ” làm “bằng chứng”. Những cáo buộc khi được lập đi lập lại nhiều lần thì chính những kẻ vu cáo lại tự thuyết phục chính mình rằng “những vu cáo không bằng cớ này là đúng!” Ngay cả ông Đại Sứ Hoa Kỳ vào lúc đó là Đại sứ Michael W Michalak đã yêu cầu CSVN đưa ra chứng cớ, nhưng thứ trưởng công an lúc đó là Nguyễn Văn Hưởng đã chỉ nói quanh co mà không đưa ra được bất cứ bằng chứng gì.
Ngày 17 tháng 4 năm 2012 khi công an CSVN bắt Tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân vừa mới nhập cảnh tại phi trường Tân Sơn Nhất, họ đã họp báo và cáo buộc Tiến sĩ Quân tội khủng bố. Nhưng sau 4 tháng giam giữ, công an CSVN lại sửa bản án từ khủng bố sang tội âm mưu lật đổ chính quyền. Điều này cho thấy là chính CSVN đã không tin vào những điều cáo buộc của họ mà phải tự thay đổi bản án, cho nên việc Hoài Ân viện dẫn luật hình sự của Mỹ để cố biện minh cho việc cáo buộc Việt Tân là khủng bố đã trở thành lố bịch.
Sau cùng, Hoài Ân còn ngu ngơ tấn công vào chính quyền Hoa Kỳ khi Tòa Đại Sứ Hoa Kỳ tại Hà Nội lên tiếng phê phán bản án nặng nề đối với 14 thanh niên yêu nước. Trong phần kết luận của bài viết nói trên, Hoài Ân đã mỉa mai chất vấn các tổ chức nhân quyền: Nhân quyền ở đâu khi có tới 162 ngàn người, trong đó gần 80% là dân thường, đã thiệt mạng ở Iraq kể từ khi Hoa Kỳ phát động cuộc chiến tranh Iraq năm 2003 đến khi lực lượng Mỹ rút khỏi nước này. Nhân quyền ở đâu khi 28 người bị giết hại tại một trường học ở Connecticut, Hoa Kỳ, chỉ trong một vụ xả súng?”
Hai sự kiện mà Hoài Ân liệt kê để phê phán các tổ chức nhân quyền quốc tế không ăn nhập gì đến vấn đề vi phạm và chà đạp quyền con người một cách có tổ chức tại Việt Nam. Sự kiện những thường dân vô tội bị chết tại Iraq là hệ quả của chiến tranh khởi đi từ một chế độ độc tài độc ác do Saddam Hussein lãnh đạo; 28 nạn nhân bị chết do một vụ xả súng là hệ quả của một cá nhân điên loạn, không phải là chủ mưu của chính quyền Hoa Kỳ. Trong khi đó, chế độ độc tài CSVN đã vi phạm trắng trợn những điều mà họ đã ký kết tôn trọng qua Tuyên ngôn quốc tế về nhân quyền, vi phạm ngay chính hiến pháp của họ khi dùng điều 79, 88 của Luật hình sự để bịt miệng và đàn áp những công dân yêu nước.
Muốn kêu gọi người khác tôn trọng sự thật, CSVN trước hết phải biết tôn trọng sự thật và lẽ phải. Nếu vì sợ hãi sự thật và lẽ phải mà bịt miệng người dân, đàn áp những công dân Việt Nam lương thiện và yêu nước, trong khi đó lại còn tố cáo người khác là không tôn trọng sự thật thì CSVN không những đã phơi bày bộ mặt gian trá mà còn là hành động “ngậm máu phun người”.
Trung Điền
23/1/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét