2011/08/22

Lm. Nguyễn Văn Khải: Mất nước là mất tất cả

Lm. Nguyễn Văn Khải: Lúc này chúng ta lo lắng cho vận mạng đất nước còn hơn cho  giáo hội… Bởi vì, mất nước vào tay Trung Cộng sẽ là mất dân tộc, mất văn hóa và mất cả giáo hội.
Báo động trước nguy cơ mất nước vào tay  Trung Cộng dưới sự toa rập của chế độ cộng sản “phản dân hại nước”, linh mục Nguyễn Văn Khải đã tuyên bố: Là người con giáo hội, luôn chăm lo xây dựng và bảo vệ giáo hội, lúc này chúng ta phải lo cho đất nước hơn là cho giáo hội, “vì mất nước sẽ mất dân tộc, mất văn hóa và mất cả giáo hội.”
Chiều ngày 21 tháng Tám, cha Nguyễn Văn Khải, vị linh mục Dòng Chúa Cứu Thế vừa đào thoát khỏi Việt Nam đã đến nói chuyện tại Trung Tâm Công Giáo thuộc Giáo Phận Orange, California theo lời mời của tổ chức Free Viet Nam.  Bằng những lời nhiệt thành và đanh thép, vị linh mục đã làm chấn động cử tọa đông đảo với sự xúc động sâu xa hòa cùng những tràng pháo tay vang dội trong suốt 3 giờ nói chuyện. Ngay từ phút đầu tiên, mọi người đã bị thu hút ngay bởi sự nhiệt thành với giáo hội và đất nước ….. qua lời nói mạnh mẽ, đầy xác tín, rất hóm hỉnh, nhưng cũng vô cùng khiêm tốn của vị linh mục trẻ dòng Chúa Cứu Thế. Quả thật, vị linh mục càng nhìn gần càng thấy trẻ, với nước da trắng và tu phục đen tự xưng là ‘con’ là ‘cháu’ trước cử tọa, nhưng không ai quên rằng đây là vị phát ngôn viên rắn rỏi, anh hùng của những ngày Thái Hà rực lửa đấu tranh vì công lý nhân quyền, trực diện không khoan nhượng trước đàn áp dã man và đòn phép ma mãnh của nhà cầm quyền cộng sản những năm 2008, 2009, và 2010.

Chỉ có công an cộng sản mới tin rằng Việt Nam có tự do tôn giáo
Suốt gần 3 tiếng đồng hồ nói chuyện, gián đoạn bởi nhiều tràng pháo tay tán thưởng, cha Khải đã chứng minh rằng dân tộc Việt Nam chưa hề bao giờ có tự do tôn giáo. Là một chứng nhân sinh ở đất Bắc, đi “tu chui” trong miền Nam, chịu chức linh mục “chui” - như hàng chục hàng trăm linh mục khác trong dòng Chúa Cứu Thế và toàn cõi Việt Nam-  chưa bao giờ được nhà cầm quyền công nhận một nơi cư trú chính thức, cha Khải đã đưa ra nhiều bằng chứng hùng hồn về sự kềm kẹp của nhà cầm quyền, được mô tả như những “bàn tay lông lá” lúc nào cũng muốn thọc sâu vào sinh hoạt thuần túy tôn giáo ….. Chẳng hạn, đòi kiểm soát lý lịch tu sinh trước khi cho phép nhập chủng viện, đòi quyền phê chuẩn chức linh mục, chức giám mục, cũng như phê chuẩn các bổ nhiệm và thuyên chuyển trong nội bộ giáo hội.  Mặc dầu là những áp chế rất ngược ngạo, nhưng đó cũng mới chỉ là một vài trong muôn vàn bằng chứng rõ nét về sự đàn áp tôn giáo mà bất cứ ai cũng nhìn thấy được.
Bằng vào kinh nghiệm sống vẫn còn nóng bỏng trong ký ức của mình dưới chế độ cộng sản, cha Khải mạnh mẽ khẳng định, không hề có tự do tôn giáo tại Việt Nam, mà thực tế là các tôn giáo đang bị kềm kẹp hiếp đáp một cách thô bạo.  Nếu có ai nói ngược lại, thì theo cha Khải, đó chắc chắn là một người nói dối, “nếu không phải là người nói dối thì là một người quá sợ hãi đến tê liệt không còn dám nói lên sự thật. Nếu không phải là người quá sợ hãi thì là người đầu óc có vấn đề, không còn nhận biết đâu là thật đâu là hư. Nếu không phải là người đầu óc có vấn đề thì là người đời sống có vấn đề, một người bị công an nắm được cái gì đó khiến cho không dám nói ngược với công an. Nếu không phải là người đời sống có vấn đề thì người đó chắc chắn là ….công an!”
Đề cập tới sự thành bại của phong trào đòi công lý tại tổng giáo phận Hà Nội, đã đi vào lịch sử với tên gọi sự kiện Khâm Sứ và Thái Hà, cha Khải cho rằng, đó không là thất bại khi không đòi lại được 2 miếng đất như một số người đã nghĩ. Nhưng đó là một cuộc chiến đấu cho công lý với kết quả đã thấy trước “được ăn cả, mà ngã  cũng chẳng …. về không”. Là vì, nếu chỉ là đòi đất thì 2 cuộc tuần hành đó đã thành công rất nhanh khi nhà cầm quyền Hà Nội đề nghị đổi cho những mảnh đất khác với giá trị tương đương. Nhưng cuộc tranh đấu không dừng lại ở mục tiêu ích kỷ, dại khờ và nhỏ nhen như thế. Bởi vì, hai mảnh đất đó – Tòa Khâm Sứ và Thái Hà Ấp - đã bị nhà cầm quyền cộng sản  giật lấy đã từ nửa thế kỷ nay dưới danh nghĩa phục vụ công ích (mà chúng ta không màng đòi lại). Nay họ lại toan tính bán cho tư nhân, dành tư lợi bỏ túi riêng. Vậy chính nghĩa của cuộc đấu tranh là giành lại công lý, giành lại phương tiện vốn là của mình để phục vụ công ích. Nếu thành công thì giáo hội sẽ thu hồi được chẳng những 2 mảnh đất có giá trị về kinh tế (đất Thái Hà khoảng $200 triệu đô la, đất tòa Khâm Sứ khoảng $400 triệu đô) mà còn tạo được một tiền lệ quan trọng để các xứ khác đứng lên đòi đất, các tôn giáo khác đòi đất, người dân oan đòi lại đất…. Tức là một phong trào đòi công lý trên phạm vi cả nước. Còn nếu “ngã thì ….. cũng chẳng về không” là vì: Như kết quả bây giờ, hai khu đất đã trở thành vườn hoa, tạo thành một môi trường trong sạch yên tĩnh bên cạnh tòa giám mục và nhà thờ Thái Hà, thay vì trở thành nhà hàng vũ trường, nhà máy ồn ào và xô bồ cạnh nơi thờ phượng…. Ngoài ra, cuộc đấu tranh đã tạo ra một tiền lệ về đấu tranh không khuất phục bạo quyền, đã trang bị cho người dân Hà Nội một đối sách thích hợp, là thái độ nhu hòa mà cương quyết khiến võ lực của bạo quyền không có chỗ thi thố.  Đó là một thành quả tinh thần không nhỏ, được nhiều sĩ phu đất Bắc rất trân trọng.   

Không lo sợ về vận mạng giáo hội cho bằng về vận mạng đất nước
Trả lời một câu hỏi về việc xâm lấn lãnh thổ do Trung Cộng chủ trương có sự toa rập của nhà cầm quyền Hà Nội, bằng lời lẽ của một ngôn sứ, cha Khải đã thẳng thắn gọi nhà cầm quyền cộng sản hiện nay ở Việt Nam là “tà quyền”, là một chế độ “phản dân hại nước”, chứ không chỉ là “phản động”. Đồng thời, vị “ngôn sứ” cũng nói rằng, “Chúng con không lo cho giáo hội bằng lo cho vận mạng đất nước này”. Và để giải thích cho câu nói của mình trong tư cách một tu sĩ, cha Khải nói rằng là con cái giáo hội, “chúng con hết lòng xây dựng và bảo vệ giáo hội, nhưng chúng con cũng hiểu rằng từ 2000 năm nay, giáo hội Chúa luôn luôn bị đánh phá, giáo hội Việt Nam từ 500 năm nay luôn luôn bị bách hại mà vẫn sống, và càng sống vững vàng” đúng như lời Chúa đã phán “Ta xây giáo hội ta trên đá, khiến cho quỉ hỏa ngục có dấy lên phá hoại cũng không làm gì được.”  Nhưng trước nguy cơ đất nước sắp rơi vào tay Trung Cộng, dưới sự toa rập bán nước của nhà cầm quyền cộng sản, không ai trong chúng ta có thể thờ ơ. Từ Trường Sa và Hoàng Sa là những trạm tiền tiêu canh giữ đất nước đã bị Trung Quốc chiếm đóng, nhà cầm quyền cộng sản lại để cho Trung Quốc tự do khai thác bô xít, chiếm đóng vùng cao nguyên vốn là “mái nhà Đông Dương”. Việc làm này chẳng những là một hành động vô cùng nguy hại cho sự sống còn của đất nước mà còn hủy hoại giá trị văn hóa tinh thần và đức tin Công Giáo mới bén rễ trong các dân tộc thiểu số ở miền tây nguyên. Mất nước là sẽ mất dân tộc, mất văn hóa, và mất cả giáo hội, bởi vì rồi ra giáo hội cũng sẽ rơi vào tình cảnh tương tự như ở Trung Quốc hiện nay.”
Nên giáo xứ Thái Hà, giáo xứ Hàm Long, và Dòng Chúa Cứu Thế Kỳ Đồng …. liên tục có những buổi thắp nến cầu nguyện cho đất nước trong nỗ lực chống khai thác Bô Xít ở Tây Nguyên cũng như cuộc xâm lăng của Trung Quốc. Vị linh mục nhớ lại, “Trong các bài giảng, con đã giảng như thế, các anh em linh mục trẻ hơn cũng giảng như thế….. Và nếu được nghe những lời đanh thép hùng hồn của các vị linh mục khác tại Hà Nội hiện nay, như cha Trịnh duy Công, cha Phạm Minh Triệu, cha Cường, cha Toản…. thì quí vị sẽ thấy những gì con nói ở đây còn thua xa, những bài giảng chính con cũng chỉ biết  ‘trợn mắt, há  miệng” mà nghe. Bởi vì, trước bản lĩnh của các vị thì chính bản thân con cũng phải gọi bằng…. cụ.”  Sau cùng, vẫn như một phát ngôn viên của Thái Hà và  phong trào giáo dân Hà Nội kiên cường đòi công lý từ tay bạo quyền phản dân hại nước, linh mục Nguyễn Văn Khải trân trọng cám ơn sự hỗ trợ của cộng đồng hải ngoại đối với Thái Hà và công cuộc đấu tranh vì công lý của người dân trong nước. Ban tổ chức cũng kêu gọi mọi người ghi danh làm thành viên ủng hộ dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam. Cần thêm chi tiết về việc này, xin gọi: (714) 583-8041, hoặc email: hoiannhandcctvn@yahoo.com
Phạm Đình - Nguyệt San Hiệp Nhất


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét