Đoàn Hùng
Tình trạng lạm pháp, vật giá leo thang tại Việt Nam kéo  dài từ cuối năm 2010 đến nay đã làm đại đa số đồng bào cả nước khốn đốn.  Sự khốn khó này cứ từng nấc khắc vào xương thịt người dân sau 4 lần nhà  cầm quyền phá giá đồng bạc, rồi lại toan tính đổi tiền trong nay mai.  Làn sóng lo âu, bất mãn đang lan rộng vào từng nhà từng ngõ.
Sự bất mãn nói trên không chỉ biểu hiện tại những cuộc  đình công đòi tăng lương của công nhân các xí nghiệp mà còn hiện rõ nơi  những khuôn mặt hốc hác ngày càng đông tại các buổi biểu tình đòi công  lý của bà con dân oan; những người đã bị mất hết tất cả tài sản, ruộng  đất vào tay các quan chức cầm quyền và nay càng khó dành dụm tiền bạc để  kéo từ các tỉnh xa về Sài Gòn và Hà Nội, lê lết kêu oan trước các cơ  quan lạnh tình lạnh nghĩa. Bà con dân oan là thành phần đang bị nhiều  thiệt thòi nhất trong xã hội Việt Nam hiện nay.
Người ta chưa có thể làm một cuộc kiểm kê chính thức và  chính xác về số gia đình rơi vào hoàn cảnh dân oan từ năm 1975 đến nay,  nhưng theo ước tính của Ủy ban Thanh tra Chính phủ vào năm 2007 thì số  dân oan lên đến 4 triệu người, chiếm 4,6% dân số. Chắc chắn con số thật  còn cao hơn nhiều và càng gia tăng khi nhà cầm quyền cho thành lập các  Tập đoàn kinh tế. Các tập đoàn này thẳng tay cưỡng chiếm ruộng đất, nhà  cửa của dân, nhân danh phát triển nhưng phần lớn xoay qua buôn bán kiếm  lời hoặc sử dụng một cách bừa bãi. Sự phá sản của Tập đoàn công nghiệp  đóng tàu Vinashin với món nợ lên đến 5 tỷ Mỹ kim vào tháng 8 năm 2010 là  trường hợp điển hình.Bị đẩy đến đường cùng, bà con dân oan buộc phải bám theo  “kẻ chiếm đất” để khiếu kiện triền miên, không để cho kẻ gian nuốt trọn  tài sản của mình. Chính sự kiên trì này của tập thể bà con dân oan trên  cả nước đã và đang là điều nhức nhối cho chế độ Hà Nội, vì hai lý do:
Thứ nhất, nạn tham nhũng lan tràn quá sâu rộng trong các  cơ chế đảng và nhà nước đã trói tay chế độ, không thể nào giải quyết  các trường hợp oan ức của người dân. Cán bộ ở mọi cấp cố tình bao che  lẫn nhau để làm giàu bất chính.
Thứ hai, sự bất mãn và phẫn nộ của người dân, nhất là  đối với những tài sản đất đai do cha ông để lại nay bị chế độ cưỡng  đoạt, sẽ không bao giờ nguôi ngoai và sẽ cứ liên tiếp bùng lên mỗi khi  nhìn thấy cảnh sống xa hoa của những gia đình cán bộ đã cướp bóc tài sản  của họ.
Chính sách của nhà cầm quyền CSVN hiện nay là cố tình  làm ngơ những đơn khiếu kiện và chấp nhận những cuộc tụ họp phản đối của  bà con dân oan tại những nơi gọi là “trụ sở tiếp dân” trong một thời  gian cố định nào đó rồi bắt phải giải tán. Đây là thủ đoạn vừa để “xả xú  bắp” những bất mãn của bà con dân oan, vừa để kéo dài thời gian, bào  mòn sức lực của bà con, mà không hề có ý định giải quyết các sự việc oan  trái. Rốt cuộc, bà con dân oan tốn biết bao công lao, thời giờ, biết  bao tiền bạc chắt chiu từ quê nhà, và biết bao những đau khổ sống lê lết  trên vỉa hè... nhưng tất cả công sức đó vẫn như nước đổ lá môn.
Nếu bà con dân oan tiếp tục lộ trình tranh đấu trong cô  đơn như trong nhiều thập niên vừa qua, chắc chắn nhà cầm quyền CSVN sẽ  tiếp tục thủ đoạn hiện tại để né tránh. Đã đến lúc, mọi người mọi giới,  trong tình nghĩa đồng bào, hãy tiếp tay giúp bà con dân oan tranh đấu  cho nguyện vọng của họ sớm được thành tựu. Nỗ lực này phải có sự hỗ trợ  giữa người Việt Nam ở trong và ngoài nước, nhất là cùng nhau sát vai  cùng bà con ngay tại hiện trường để bày tỏ nguyện vọng chung.
Mặc dù từ trước đến nay, những tiếng nói của bà con dân  oan đã được tiếp vận qua các làn sóng phổ biến tại hải ngoại, kể cả hình  ảnh của những cuộc biểu tình; nhưng như thế chưa đủ. Đã đến lúc Cộng  đồng người Việt tại hải ngoại cần kéo về cùng đứng với dân oan để làm  bùng lên hơn nữa sự chú ý của công luận Việt Nam và quốc tế, và để tạo  áp lực nhà cầm quyền CSVN phải nghiêm chỉnh giải quyết những oan ức của  người dân một cách cụ thể.
Nếu chúng ta muốn những nỗ lực tranh đấu của bà con dân  oan đẩy nhà cầm quyền CSVN vào thế tiến thoái lưỡng nan và tạo thành sức  bật cho đồng bào cả nước vùng lên chống những bất công, áp bức hiện  nay, đã đến lúc chính chúng ta phải trực diện cùng với bà con dân oan để  đưa nỗi thống khổ của họ lan tỏa khắp nơi.
Với ý nguyện đó, chúng ta nay được biết là vào ngày 14  tháng 3 năm 2011, đã có ba đảng viên đảng Việt Tân gồm chị Jennifer  Trương (chị Nhu), anh Nguyễn Lý Trọng (anh Thái) và anh Nguyễn Quang  Khanh (anh Sơn) đã về Việt Nam cùng tham gia cuộc biểu tình với hơn 100  bà con dân oan tại 210 Võ Thị Sáu, Sài Gòn. Cuộc biểu tình này đã quy tụ  bà con từ Cần Thơ, An Giang, Tiền Giang, Đồng Tháp, Đồng Nai và cả Sài  Gòn, với những biểu ngữ đòi trả lại ruộng đất và nhất là tố cáo đích  danh một số cán bộ lãnh đạo đã cưỡng chiếm tài sản của họ. Đặc biệt bà  con dân oan đã thay phiên nhau bày tỏ những nguyện vọng của mình qua các  cuộc phỏng vấn của đài Á Châu Tự Do, Đài Chân Trời Mới và các hãng  thông tấn nước ngoài.
Theo các dữ kiện tổng hợp thì tuy không ra tay giải tán  cuộc biểu tình ngay vào giờ phút đầu tiên, nhưng CSVN đã huy động rất  nhiều công an đủ loại, vừa đưa xe án ngữ mặt tiền để cản trở những ai  muốn chụp hình đoàn biểu tình, vừa cho xe phóng thanh khuyếch đại âm  thanh để làm khó các cuộc trả lời phỏng vấn. Non hai tiếng đồng hồ sau,  công an bắt đầu ra tay trấn áp và bắt giải tán cuộc biểu tình, trong sự  phản đối mạnh mẽ của đồng bào. Công an đã bắt giữ ba đảng viên Việt Tân  nói trên và một số bà con dân oan đưa về trụ sở công an phường 6 quận 3  thành phố Sài Gòn. Tính đến nay, 48 tiếng đồng hồ sau cuộc biểu tình, ba  đảng viên Việt Tân vẫn còn bị công an CSVN giam giữ.
Theo thông báo của Đảng Việt Tân, ba đảng viên của tổ  chức này đã không làm bất cứ điều gì vi phạm luật pháp của CSVN. Ngược  lại họ đã có những hành động hợp với lẽ phải và lương tâm khi đứng biểu  tình và giúp đỡ bà con dân oan bày tỏ nguyện vọng trước công luận. Nhà  cầm quyền CSVN không thể dùng vũ lực hay luật rừng để bóp nghẹt tiếng  nói của bà con dân oan. Các hành động đàn áp người biểu tình và những  người ủng hộ họ chỉ góp thêm bằng chứng về hành vi chà đạp nhân quyền và  bản chất kém văn minh của tập thể lãnh đạo CSVN.
Nếu chúng ta nóng lòng muốn Việt Nam phải có sự chuyển  mình sau khi chứng kiến những thành quả ngoạn mục của cuộc cách mạng Hoa  Lài tại Bắc Phi, thì đây là lúc mà Cộng đồng người Việt hải ngoại phải  hòa nhập đấu tranh cùng với đồng bào cả nước. Việc ba đảng viên đảng  Việt Tân (và chắc là còn có các nhân sự khác nữa) tham dự cuộc biểu tình  với dân oan vào ngày 14 tháng 3 vừa qua hiển nhiên chỉ là bước khởi  đầu. Nỗ lực tạo sự chan hòa đấu tranh giữa người Việt ở trong và ngoài  nước của các anh chị này đáng để chúng ta tiếp tay. Đây là đóng góp cụ  thể cho tiến trình dẫn đến ngày Việt Nam thật sự có công bằng, công lý,  tự do và tình người.
Đoàn Hùng
Ngày 16/3/2011
Nguồn: http://www.vietbao.com/D_1-2_2-68_4-172021_15-2/
Ngày 16/3/2011
 

 
 
 
 
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét