Trung Điền
Vấn đề tranh chấp Biển Đông đã thu hút khá nhiều sự quan  tâm của dư luận kể từ khi Ngoại Trưởng Hoa Kỳ, bà Hillary Clinton tuyên  bố tại Diễn Đàn Khu Vực ASEAN ngày 23 tháng 7 năm 2010 ở Hà Nội với  những điểm chính gồm: 1/ Hoa Kỳ kêu gọi giải quyết các tranh chấp Biển  Đông trên phạm vi quốc tế; 2/ Hoa Kỳ không ủng hộ bất kỳ tuyên bố chủ  quyền trên các quần đảo của bất cứ quốc gia nào; 3/ Hoa Kỳ coi vấn đề  hoà bình và an ninh trên biển cũng như an toàn hàng hải là điều quan  trọng. Bà Clinton cam kết rằng: Với mục đích hợp tác nhắm vào lợi ích  chung, Hoa Kỳ quyết tâm giúp các nước ASEAN tiếp tục vững mạnh và duy  trì nền độc lập, và mỗi quốc gia trong khối sẽ hưởng được hòa bình, ổn  định, thịnh vượng cùng nhân quyền theo tiêu chuẩn chung nhất.
Sau những tuyên bố nói trên, mối quan hệ giữa Cộng sản  Việt Nam và Hoa Kỳ đã có những chuyển biến khá dồn dập. Ngoài sự thăm  viếng của các chiến hạm Hoa Kỳ tại Đà Nẵng hôm đầu tháng 8, lần đầu tiên  hai phía đã có một cuộc đối thoại an ninh - quốc phòng cấp Thứ trưởng  diễn ra hôm 17 tháng 8 tại Hà Nội. Cuộc họp diễn ra vào lúc Hoa Kỳ đang  chuẩn bị Hội nghị thượng đỉnh giữa Hoa Kỳ và lãnh đạo của 10 quốc gia  trong khối ASEAN vào tháng 10 tới đây tại Hoa Thịnh Đốn cho thấy là Hoa  Kỳ không những bày tỏ quyết tâm trở lại Đông Nam Á mà còn muốn hậu thuẫn  cho Cộng sản Việt Nam “đứng thẳng người” để đối đầu với Trung Quốc về  các tranh chấp Biển Đông. Lý do là trong khối ASEAN, những quốc gia có  nhiều liên hệ đến Biển Đông như Mã Lai, Phi Luật Tân, Nam Dương, Brunei  đã chọn thái độ gần Mỹ chỉ ngoại trừ Cộng sản Việt Nam.
Tuy nhiên, khi nói đến những tranh chấp ở Biển Đông cần  phải phân biệt là những tranh chấp cần quốc tế hóa, đó là chủ quyền trên  các quần đảo Trường Sa vì nó liên hệ đến Phi Luật Tân, Mã Lai, Đài  Loan, Trung Quốc và Việt Nam và cái gọi là “đường lưỡi bò” của Trung  Quốc chiếm 80% diện tích Biển Đông. Trong khi đó, các quần đảo Hoàng Sa  là của Việt Nam đã bị Trung Quốc chiếm đóng từ năm 1974. Người Việt Nam  phải đấu tranh bằng mọi giá để đòi hỏi Trung Quốc phải rút ra khỏi quần  đảo này và trả lại chủ quyền cho dân tộc Việt Nam ngay tức khắc. Do đó,  chúng ta phải hiểu rõ nội dung của “quốc tế hóa” Biển Đông để không thụ  động phó thác việc giải quyết này cho Hà Nội mà phải tích cực tham gia  và dành lại sự chủ động đấu tranh của quần chúng, nhất là đối với quần  đảo Hoàng sa.Ngay cả trong nỗ lực “quốc tế hóa” Biển Đông, tức là  tranh đấu thu hồi chủ quyền trên quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa từ tay  Trung Quốc, không thể chỉ dựa trên sức người hay luật lệ quốc tế mà quan  trọng nhất là những chứng liệu lịch sử vững chắc và ý chí của toàn dân  tộc. Muốn có những chứng liệu lịch sử đủ sức thuyết phục dư luận và đánh  bạt những tráo trở của Trung Quốc, phải dựa vào những tài liệu nghiên  cứu của các chuyên gia và những tài liệu lịch sử của các gia tộc đã từng  có mối liên hệ trong quá khứ đối với Biển Đông. Muốn làm được việc này  và muốn thắng trong bàn cờ “quốc tế hóa”, người Việt Nam phải được thông  tin đầy đủ những gì đang xảy ra trên Biển Đông và được tự do tham gia  vào quá trình nghiên cứu các sử liệu cũng như lên tiếng bày tỏ lòng yêu  nước của mình.
Đầu tháng 8 vừa qua, Cộng sản Việt Nam đã cho báo chí và  truyền hình loan tải bản tin thành phố Đà Nẵng đã chính thức dựng bảng  tên đường “Hoàng Sa, Trường Sa” cho toàn tuyến đường chạy dọc theo ven  biển, từ bán đảo Sơn Trà đến Điện Ngọc dài 27 cây số. Đây là một việc  làm không những quá trễ mà còn mang tính hình thức khi chỉ cho đặt tên  “Hoàng Sa - Trường Sa” trong phạm vi thành phố Đà Nẵng.
Thứ nhất, quần đảo Hoàng sa gồm ngoài khơi - phía Đông  Quảng Trị, Thừa Thiên, Quảng Nam, Quảng Ngãi, còn quần đảo Trường Sa thì  nằm ngoài khơi dọc từ Cam Ranh về Nam Cà Mau. Do đó để xác định chủ  quyền Hoàng Sa - Trường Sa và tạo ý thức bảo vệ bờ cõi trong lòng toàn  thể dân tộc Việt Nam, ít ra tên đường “Hoàng Sa – Trường Sa” phải được  đặt ở những vị trí trọng yếu tại các địa phương có liên hệ đến quần đảo  Hoàng Sa, Trường Sa. Tức là tối thiểu tên đường “Hoàng Sa - Trường Sa”  phải có tại các thành phố từ Quảng Trị kéo dài xuống Cà Mau.
Thứ hai, đặt tên đường không chưa đủ, phải bình thường  hóa sáu chữ HS.TS.VN (Hoàng sa, Trường sa, Việt Nam) như là một khẩu  hiệu chung của dân tộc Việt Nam và được ghi tại khắp mọi miền đất nước  như một “lời nguyện” của thế hệ Việt Nam hôm nay là phải cùng nhau tranh  đấu để lấy lại Hoàng Sa, Trường Sa. Ngày nào mà nhà cầm quyền Hà Nội  còn tìm cách ngăn cấm, bắt bớ những người đề cập đến sáu chữ HS.TS.VN,  họ càng tự lộ rõ sự không thực tâm tranh đấu cho chủ quyền đất nước.
Thứ ba, Cộng sản Việt Nam phải để cho các chuyên gia,  các đoàn thể quần chúng được công khai tổ chức những sinh hoạt nhằm trao  đổi trình bày về những gì họ nghiên cứu liên quan đến vấn đề Hoàng Sa,  Trường Sa và Biển Đông tại Việt Nam. Khi có những buổi sinh hoạt về vấn  đề Biển Đông được tổ chức công khai tại Việt Nam, thì chúng ta mới có  thể gián tiếp hỗ trợ cho những nỗ lực bảo vệ sinh mệnh của các ngư dân  Việt Nam và nhất là làm cho Trung Quốc không thể tiếp tục ngoan cố hành  xử luật rừng đối với người dân Việt Nam.
Trong tất cả những cuộc đối đầu trên bàn cờ quốc tế, sức  mạnh dân tộc luôn luôn là kim chỉ nam và là vũ khí quan trọng để bảo vệ  chủ quyền quốc gia trong mọi tình huống. Biển Đông hiện nay không còn  là vùng biển hiền hòa khi mà Trung Quốc đang tìm mọi cách vươn ra biển  để nắm thiên hạ. Tuy Hoa Kỳ tuyên bố là sẽ hỗ trợ giải quyết các tranh  chấp Biển Đông một cách hòa bình và thuận theo quy luật của Liên Hiệp  Quốc, nhưng phải nhớ rằng Hoa Kỳ hành động để bảo vệ quyền lợi của Hoa  Kỳ chứ không để bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa và Biển Đông cho dân tộc Việt  Nam. Để bảo vệ Hoàng Sa và Trường Sa, người Việt Nam phải có quyền và  có bổn phận tham gia vào nỗ lực chung này, không thể phó mặc cho nhà cầm  quyền Cộng sản Việt Nam - một chế độ đang coi Trung Quốc là chỗ dựa an  toàn để giữ chặt quyền lực thống trị.
Những nỗ lực của nhiều anh chị em thanh niên sinh viên  và học sinh đang kêu gọi nhau kẻ khẩu hiệu HS.TS.VN tại khắp các thành  phố ở trong nước là việc làm rất đúng, rất ý nghĩa và phù hợp với tình  thế mà người Việt Nam phải tự mình “Việt Hóa Biển Đông” trước khi Biển  Đông dậy sóng bởi thái độ bá quyền của Bắc Kinh.
Trung Điền
Ngày 18/8/2010
Ngày 18/8/2010
 

 
 
 
 
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét