2010/03/29

Điệu Vũ Thoát Y Của Nàng CAM

Blogger Đinh Tấn Lực

Ban biên tập web VT: Tiết mục "Làng Dân Báo" sẽ giới thiệu thường xuyên đến quý độc giả những bài viết đa dạng từ các cây viết bloggers. Đây là những trăn trở chân thực và "ngoài luồng" của quần chúng Việt Nam.
Xin giới thiệu đến quý độc giả bài viết "Điệu Vũ Thoát Y Của Nàng CAM" của blogger Đinh Tấn Lực:
http://dinhtanluc.multiply.com/journal/item/538/538

Vâng, nàng họ Lò.
Không, nàng không có dây mơ rễ má gì với nhà thơ Lò Ngân Sủn nổi cồn nhờ mấy tứ thơ nhiệt độ: “Người đẹp trông như tuyết / Chạm vào lại thấy nóng…”.
Cũng không, nàng không dính vào chi hệ muống cà nào với thi sĩ quỳ Lò Pánh Cương, bất luận các điểm trùng hợp về tư thế.
Lại càng chẳng liên hệ gì tới tác giả Lò Mai Cương của quyển Hướng Dẫn Ghép Vần Chữ Thái. Nàng không nhiều chữ đến thế. Chỉ đôi ba lá cải là cạn. Nhưng làm ơn đừng vội nghĩ tới tác giả Sợi Xích trơn tuột. Không thể so lá cải với lá đa. Đó là một liên tưởng thiếu công bằng.
Vẫn không, phả hệ của nàng hoàn toàn khác tông, khác chi với các đại biểu quốc hội Lò Thị Phương/Lò Văn Muôn, hoặc các đồng chí có cùng họ hiện là tỉnh/huyện ủy hay chủ nhiệm ủy ban các thứ ở Lai Châu/Điện Biên/Hòa Bình/Sơn La, đặc biệt là ở Mường Lò, Yên Bái, có đỉnh PhanXiPăng cao nhất Đông Dương và có lời thơ mời gọi thiết tha: “Khi đi qua đèo Ách cửa Nhì / Khi đã nghe tiếng rừng gió hút / Anh có vào Nghĩa Lộ với em không?”… Không, nàng chưa đủ trình độ, cả thơ văn cởi nút lẫn chính trị khấu đầu, cho dù hai bên cùng có một vài điểm chung nào đó ở phong cách. Riêng nàng, cả đời chỉ biết khép mắt tuân phục.


Cũng lầm nốt, nàng không hề dính líu máu mủ gen giếc gì với đồng chí Bua-xỉ Lò Văn Xay, Chủ nhiệm ủy ban kinh tế- tài chính và ngân sách của quốc hội Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào.
Vâng, CAM chỉ là nick trên mạng. Tên khai sinh của nàng là Lò Côn Đồ.
Khai sinh của nàng không ghi tên cha. Nàng chỉ nhớ mang máng, và tùy thời tùy lúc mà trả lời: Cha nàng có khi mang họ Nguyễn Khoa, có khi lại là Tô Huy, chẳng biết chỗ nào lần. Mà cũng chẳng một ai biết đích xác là nàng có cả thảy bao nhiêu cha già/cha trẻ/cha non, cả bên này lẫn bên kia thác Bản Giốc vừa mất một nửa…
Còn về phả hệ phía bên mẹ nàng, thì, ngạc nhiên chửa, lại đích xác như chuẩn vàng bốn số chín, là bắt nguồn từ Trung Nam Hải. Cái chỗ mà đám tư bản Google vừa rồi mới cung tay rút chân gây sự, để trả đũa vụ tin tặc tàu len lỏi vào ăn cắp mật khẩu và dữ kiện nhiều trương mục/tài khoản email của các nhân vật chủ trương dân chủ hóa Trung Quốc.
Vâng, đúng là chỗ duy nhất trên mặt đất này có trường đào tạo tin tặc chính quy được nuôi bằng tiền thuế của dân để phá bỉnh cộng đồng cư dân mạng đấy!
Và cũng đúng luôn, đó là chỗ mà cơ quan tình báo Anh M15 báo động về trường hợp các đại công ty thương mại Anh Quốc hoạt động tại Hoa Lục đã bị tin tặc tàu xâm nhập máy chủ và ăn cắp dữ liệu mật về sản xuất hay mua bán.
Lại đúng nốt, đó là chỗ mà công ty đăng ký tên miền lớn nhất thế giới Go Daddy mới vừa quyết định chính thức chấm dứt các dịch vụ cung cấp tên miền có đuôi .cn (china), vì “không muốn trở thành tình báo cho chính quyền Trung Quốc”.
Hãy nói về điệu vũ thoát y à? Sốt ruột rồi chăng?
Vâng, thì chìu bạn vậy! Sự cố là vầy:
2010 đánh dấu 1000 năm Thăng Long, cũng là dịp kỷ niệm hoành tráng 60 năm hữu nghị răng môi trôi rừng dạt đảo với TQ.
Trong tiến trình chuẩn bị sao cho trọng thị và an toàn, kể từ nửa cuối năm rồi, CAM đã đội lốt tin tặc, tự mình ra sức quậy phá/ nhũng nhiễu hàng loạt các trang mạng VN từng nổi tiếng tôn trọng sự thật, tôn trọng thông tin/dư luận đa chiều, hoặc tôn trọng sự khác biệt.
Chính sách lớn của trên là: Không tiện cấm/không thể cấm/không dám cấm, hoặc cấm không được, thì …phá. Không thể đưa ra tòa được thì …đánh lén. Không biện luận nổi bằng lời thì …xử lý bằng đường đạo tặc. Đáng kể nhất là các trang nhà, từ diện cá nhân như HaSiPhu.com, BlogOsin… cho tới diện diễn đàn/cộng đồng như Đối thoại, Talawas, BauxiteVN, Chân trời mới, Việt Tân, Đàn Chim Việt…
Từ bịt mồm tới bịt mạng, nàng CAM quyết chí tuân thủ tiến hành một kế hoạch thực thi chủ trương lớn: “Lò Côn Đồ ra tay Khủng Bố Trắng”.
Nghĩa là núp ló đằng sau các lá chắn “bảo vệ XHCN”, “ổn định chính trị”… để phá hoại/triệt hạ/tận diệt tài sản trí tuệ của tầng lớp nguyên khí quốc gia.
Hàm cá mập đỏ tươi tanh máu,
Mắt sói lang hau háu tìm mồi.
Hắc-cơ tin tặc nghề bồi,
Ra công tôi mọi, điều tồi rắc gieo
…”. (blogger Trung Hoàng?)
Xui sao, bao nhiêu hướng tấn công có chỉ đạo, cả vào người lẫn vào máy, đều không đánh sập được BauxiteVN, mà còn khiến cho cộng đồng mạng vỗ tay ăn mừng có thêm nhiều trang (web/blog) BoxitVN khác, kể cả những trang backup tự nguyện của độc giả.
Vâng, bạn chỉ được cái …nói đúng! Nếu CAM, và cả giuộc nhà CAM từ trên đỉnh chóp xuống tận thôn ấp… chỉ ngu thôi mà đừng tham thì làm cóc gì đến nỗi hỏng hóc cả “đại sự”. Mà biết đâu, chính cái đặc tính “chỉ biết ngu thôi chẳng biết gì” đó đã bôi trơn cho cái tính tham?
Tin tặc CAM ta đã xong nhiệm vụ đối với các trang mạng Dân Luận và X-cà, bỗng như trúng số cá cặp, vớ phải cái danh sách thành viên có cả mật khẩu của X-cà. Thế là máu hình sự trong một bộ phận hạ tầng của Lò Côn Đồ bỗng dưng rần rật tựa các giòng thác kách mệnh tranh nhau chảy dồn 3-trong-1.
Kết quả là, theo sát chỉ đạo của trên, một loạt bài “bịa-đặt-lắp-ghép-sự” hoành tráng về các thành viên cốt lõi của X-cà, cứ như phim bộ giả tưởng, mỗi ngày một tập, được CAM úp lên từng đợt. Từ các nhân sự bên trong như Hoàng Ngọc Diêu tới bên ngoài như Hoàng Ngọc Tuấn. Từ Lã Quốc Việt tới Nguyễn Công Huân. Từ Mạc Điền tới Phạm Thắng. Cả các bạn độc giả Người Buôn Gió, Mẹ Nấm… và còn nữa…
Căn nhà Bảo Vệ Thành Trì bỗng dưng được cơi nới thêm một tầng thượng vừa mới chiếm đoạt của X-cà.
Tay trái của CAM nhắp chuột hắc-cơ, còn tay phải của CAM bấy giờ cầm bút, loại xịn ngang tầm an ninh thế giới chứ chẳng đùa, công khai cạnh tranh mặt hàng với cả các bậc đàn anh du thủ như phong/vô liêm hữu ước…
Những “bịa-đặt-lắp-ghép-sự” này đang là niềm hãnh diện tột cùng của Lò Côn Đồ, về quy trình chui sâu nằm lâu trong máy vi tính các đương sự để lục lọi; hãnh diện về công trạng nhũng nhiễu/khảo tra/thẩm vấn/lấy cung họ bằng kỹ xảo “CAM đây biết cả đường đi lối về…”; lại hãnh diện về cả đặc tính xây dựng/lắp ráp các tình tiết thực hư trộn lẫn có thể giúp cho “pháp luật” nhà nước ta làm bằng để bắt bớ/sách nhiễu/truy tố đối với những nhân vật mà nó bịa-đặt-lắp-ghép chi tiết đời tư thật giả của họ thành các thứ “chân dung”, “diện mạo”…
Ngay cả blogger AnhbaSG, chưa hẳn đã có quan hệ gì tới X-cà, mà vẫn phải nuôi muỗi mấy đêm tại “cơ quan hữu trách” (đang lùng sục cái Câu lạc bộ Dân báo ngang tàng ngạo nghễ) nữa kia!
Đó chẳng phải là kế sách “sát kê hách hầu”, giết gà dọa khỉ, mà tổ mẫu Lò Côn Đồ ở Trung Nam Hải đã từng truyền dạy đấy ru?
Ở đoạn cuối của video clip “bịa-đặt-lắp-ghép” này là một hình ảnh bi hùng đến khó quên: Tay trái của CAM nắm lấy tay phải chính mình mà giơ ra ánh sáng: Đây này, đây mới chính thực là CAM hiển hách đang bảo vệ an ninh toàn cõi đây này! Đồng bào đã thấy rõ chưa?
Vâng, rõ lắm! Lò Côn Đồ đã cạnh tranh thương hiệu với các nữ sinh thủ đô đánh ghen, tự lột trần lột truồng giữa chợ, và cho phép đạo diễn có chỉ đạo tổ chức quay phim cấp ba chính mình ở dạng HD-1080 để úp lên mạng như thế thì còn chỗ nào mà không rõ?
Rõ nỡm! Rõ tởm!
Chỉ tiếc là khúc phim điệu vũ thoát y nhại kiểu múa Xòe pha múa Sạp trên biên dưới diễn của CAM chưa được vận động đúng mức để dự giải cánh diều.
Sao à? Người ta sẽ truy tìm xem động cơ lén lút ăn cắp đồ và công khai khoe tang vật chứ sao nữa!
Vâng. Đúng đấy! Đến lúc dân thôi sợ thì chính là thời đảng sợ. Hãy nhìn cách phản công thụ động của nhà nước ta qua điệu vũ trần truồng trơ trọi của Lò Côn Đồ, khắc biết.
Biện pháp tình thế “đổi mới” từ luật rừng sang võ rừng đã hiển thị rõ nét trên màn hình lớn cả nước đều thấy là Đảng và nhà nước ta đang chạy vạy (và chật vật) phô trương một cơn hãi giữa cơn nguy:
Một là việc trình làng Sự Thật và rọi đèn các vấn đề bức xúc trong xã hội ngày càng tỏa rộng ra nhiều lãnh vực, nhưng lại tập trung mọi luận cứ vào điểm cốt lõi trước giờ chưa từng thấy, là yếu tố truy nguyên trách nhiệm làm đất nước phá sản, cùng thách thức tính đại diện hợp pháp của đảng và nhà nước. Nói túm gọn: Cái thời của đảng đã qua rồi! Chí ít, cái quỹ thời gian của đảng đã cạn rồi!
Hai là vào thời đại A-còng này, thủ thuật Goebbels (láo hoài/láo mãi/láo lấy được) của Nazi hồi giữa thế kỷ trước không còn chút hiệu nghiệm nào trước cây đũa thần Google ngày nay. Câu châm ngôn thế kỷ chết tiệt “Cái gì chưa rõ thì tra Google” đã khiến cho đảng và nhà nước hết bề che dấu/bưng bít/nhận chìm mọi sai trái như đã từng quen làm trước đây. Điều này cũng khiến xuất hiện một tầng lớp không ít người ngậm ngùi chua xót cho công lao hãn mã cả đời cống hiến cho một thiểu số toàn quyền làm điều sai trái.
Ba là, bên cạnh Google chữ/Google ảnh/Google chuyển ngữ/Google bản đồ… lại còn có Youtube với đầy đủ những đoạn phim rất thật, rất “nhạy cảm”, từ trác táng/tham ô/biển thủ/rút ruột/hối lộ/hà hiếp/đánh dân… cho tới các trận chiến lịch sử… cộng thêm những lời bình sát sườn trao đổi qua lại trên Facebook và các trang mạng xã hội khác. Tất cả đều nằm ngoài mọi dự phóng/viễn kiến/đối phó của đảng và nhà nước.
Bốn là không phải đột nhiên mà “triệu hoa đua nở” đợt này bao gồm cả những trang Dân lên tiếng, Tiếng dân kêu… với hàng núi hồ sơ oan ức; những trang Giáo sư dỏm bêu ra làng nước tình trạng phẩm hàm bất xứng của hàng công bộc chế độ; trang Nókìa với hàng trăm hình ảnh cơ ngơi đồ sộ huy hoàng của các quan tham khắp nước do dân chụp được… Biện giải sao đây trước những sự thật không thể thật hơn này?
Năm là tường lửa của đảng không rào được những cộng đồng webs và blogs trong tình hình ban tuyên giáo TW và bộ 4Tờ đuối sức/cạn ý/đứt hơi/tắt tiếng về việc huy động làng báo chính quy phản pháo. Cả đảng, có lúc phải dùng cả còi hụ hú triết gia, mà cũng không biện giải nổi đặc tính câm ngoài/quát trong, hay hèn với giặc/ác với dân.
Sáu là ngược lại, các ký giả trong làng báo chính quy ngày càng tinh tế hơn trong những bản tin/bình luận khéo léo vượt ngưỡng mà nhà nước bó tay, và ngày càng nhiều những phóng viên làng báo chính quy tạo nick viết blog (hấp dẫn và đầy đủ chi tiết hơn). Lại còn thêm tình trạng tán phát qua email đều khắp, kể cả các tòa soạn chính quy và phòng sở 4Tờ ở các địa phương cũng nhận hay chờ nhận thường xuyên. Thì không phải báo giấy mạt vận rồi đó sao?
Bảy là, ngay cả báo Tia Sáng (bị đình bản online) hay BauxiteVN… tự thân cũng không chắc đã từng nghĩ đến/nghĩ ra một cách chiêu khách/tiếp thị nào hay hơn là cách quảng cáo hữu hiệu tuyệt vời của Lò Côn Đồ (riêng trang Dân Luận đạt mức kỷ lục 2157 lượt người vào đọc cùng lúc trong một ngày bình thường hồi cuối tháng 2, sau đợt tin tặc tấn công).
Tám là đảng và nhà nước không còn giữ nổi hình ảnh/huyền thoại ba đầu sáu tay/công to tựa núi Nùng/đức sâu như sông Nhị… như đã từng dồn sức tuyên truyền hằng nửa thế kỷ trước đây, mà nay, không chối cãi hay photoshop nổi bức chân dung tự họa một kẻ tứ chi tàn phế/gan ruột lên dòi… nhưng vẫn câng câng bộ mặt tham quyền chăm chăm nhìn chân ghế.
Chín là, đảng và nhà nước đã cất công, qua Lò Côn Đồ, đã chính danh công khai hóa và giúp cho hàng loạt những người đấu tranh dưới nick lần lượt vượt qua giai đoạn ẩn danh trên môi trường ảo mà đường hoàng thõng tay vào chợ, khoác áo xuống đường. Đội ngũ này ngày càng đông và ngày càng gắn bó với nhau. Cứ xét tình hình bằng hữu xôn xao tiếp ứng trong mấy ngày bạn Phạm Hồng Sơn bị vây tại nhà ngoài Hà Nội, hoặc Người Buôn Gió hay AnhbaSG (kẻ trước người sau) bị làm khó dễ ở Sài Gòn thì rõ.
Sau cùng, điều đáng sợ nhất của đảng và nhà nước CSVN là ở điểm hội tụ trước giờ chưa từng có trong đại khối nhân dân Việt Nam. Đó chính là 5 đặc tính và 4 quy luật của đấu tranh bất bạo động. Ngày càng có nhiều người tìm hiểu/bàn bạc/chia sẻ về nó, kể cả đảng viên CS. Ngày càng có thêm nhiều tổ chức đồng thuận/ủng hộ/theo đuổi nó, cả trong lẫn ngoài nước. Người ta truyền tai nhau một điều đã thấy rõ: Quyền lực không do thượng đế đặc ân cho bất kỳ ai, mà do chính nhân dân cung cấp. Nếu nhân dân đồng lòng rút lại lòng trung thành và ý tuân thủ, không một kẻ độc tài nào còn quyền thống trị. Các cuộc cách mạng màu gần đây nhất đã đồng loạt chứng minh điều đó.
Ôi, thời toàn trị nay còn đâu? Không hãi đến vãi mà được sao?
Ôi, ngàn năm Thăng Long! Lẽ nào đánh dấu cả thời mạt đảng?
Chỉ thương cho mỗi nàng CAM, công quả chả bao nhiêu, bổng lộc chẳng đáng gì, cũng không thể níu kéo được bao nả trước ngày tàn của chế độ, mà phải chịu cảnh suốt đời lăn tăn không cách gì rửa sạch vết nhơ khỏa thân tiếp tay cho bạo ngược, cho đến ngày cả nước cùng “mổ trâu đen/rắc giấy vàng tiễn biệt”.
28-3-2010 – nhân ngày khai mạc Hội thi Tin học trẻ VN
Blogger Đinh Tấn Lực

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét