2009/07/24

Từ nền luật pháp rừng rú tới tình trạng tỵ nạn giáo dục


Theo tin loan tải trên trang điện báo “Tuổi Trẻ Online” ngày 29/6/2009 thì Thủ Tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ thị cho Liên Đoàn Luật Sư Việt Nam thi hành biện pháp áp lực lên các Luật Sư có vấn đề với Đảng CS. Lời lẽ của bản thông cáo tất nhiên là nhẹ nhàng hoa mỹ hơn. Thay vì viết “Thủ Tướng chỉ thị” thì viết rằng “Thủ Tướng có ý kiến”, và thay vì nói thẳng là những ai “có vấn đề với đảng CSVN”, thì lại lòng vòng thêm vào nào là “tác động xấu đến an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội, lợi ích hợp pháp của cơ quan” v.v và v.v. Nhưng dầu có vòng vo hoa mỹ thế nào đi nữa, thì mọi người cũng thừa hiểu là thông cáo này chỉ là lời phụ họa cho hành động của Nguyễn Đăng Trừng, một đảng viên đảng CSVN trong vai trò Chủ Nhiệm Luật Sư Đoàn Thành Phố Sài Gòn. Nguyễn Đăng Trừng đã khai trừ LS Lê Công Định khỏi danh sách luật sư của Đoàn vào ngày 22/6, nghĩa là 9 ngày sau khi Ls Định bị công an bắt.

Việc khai trừ Ls Lê Công Định không phải là một hành động dựa vào pháp lý, vì Ls Định mới bị Công An bắt giữ, chưa hề bị kết án. Việc khai trừ cũng chẳng để răn đe ai, vì sau khi bị công an ập vào nhà khám xét và tống giam, Ls Định đã không được sống như một người dân thường. Nay có thêm “lệnh” của ông Chủ Nhiệm Luật Sư Đoàn là không còn được ra cãi trước toà, thì cũng chẳng làm ông cực khổ thêm, hay khiến các luật sư khác thêm sợ hãi. Điều này chẳng khác gì người bị chó cắn chẩy máu, nay bị rách thêm một miếng quần, nhằm nhò gì!

Hành động của Nguyễn Đăng Trừng, trong vai trò Chủ Nhiệm Đoàn Luật Sư, chỉ cho thấy rõ hơn vai trò của đương sự là đại diện cho đảng CSVN để chế ngự giới luật sư VN, chứ không phải là của một vị Thủ Lãnh Luật Sư Đoàn như trong các xã hội văn minh; và xóa tên Ls Lê Công Định khỏi luật sư đoàn chỉ là hành động đánh người ngã ngựa để ra oai. Một hành động nhỏ nhen, không tự trọng, thể hiện tư cách của hầu hết các cán bộ CS đang nắm chức quyền trong chế độ.

Việc Thủ Tướng Chính Phủ ra lệnh cho Luật Sư Đoàn phải thế này hay thế kia, và người đứng đầu tổ chức luật sư tự ý xoá tên đồng nghiệp của mình – dầu đương sự mới chỉ bị công an bắt – chỉ xẩy ra trong chế độ độc tài gọi là Xã Hội Chủ Nghĩa VN. Cũng cần phải nói thêm là, trong chế độ XHCN của Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng và Chủ Nhiệm Nguyễn Đăng Trừng, thì bất cứ ai và bất cứ lúc nào, người dân cũng có thể bị gọi ra đồn công an “làm việc” và bị bắt tạm giam…

Người ta thường gọi luật của CS là luật rừng, nghe riết thành quen tai và dễ chấp nhận bị lừa bởi câu “chuyện bất công ở đâu chẳng có”. Nhưng có những điều vô lý trắng trợn, chỉ hiện hữu dưới chế độ CS. Tỷ dụ như điều 4 Hiến Pháp. Còn gì trắng trợn hơn sự việc các ông CS long trọng tuyên bố là đảng Cộng Sản của các ông ấy lãnh đạo nước Việt Nam, rồi ai không đồng ý thì là… chống lại nước Việt Nam. Chuyện vô lý này họ ngang nhiên duy trì, mặc dầu nó mâu thuẫn với vô số điều khác trong bản Hiến Pháp của họ, một bản Hiến Pháp viết ra cũng chỉ để lừa dối người khác.

Những người Dân Chủ không thể nào giải thích được cho người Cộng Sản, mà phải theo châm ngôn của dân nhậu VN là “lấy mỡ chó rán chó”. Phải mang cái Lưỡi Bò Trung Cộng ra mà ví với điều 4 Hiến Pháp thì may ra người CSVN mới hiểu. Trung cộng chúng chẳng cần Luật Biển về hải phận hay vùng đặc quyền kinh tế 200 dặm. Chúng muốn chiếm là chiếm, và gọi cả mấy triệu cây số vuông biển ở giữa Việt Nam, Philipin, Nam Dương, Mã Lai là biển riêng của chúng… Căn bản luật pháp của điều 4 Hiến Pháp CSVN chính là căn bản Hải Phận Lưỡi Bò của CS Trung Hoa. Và khi CSVN dùng du đãng đập phá tài sản của Giáo Sứ Thái Hà để chiếm đoạt đất đai thì CSTH dùng tầu của chúng húc chìm tầu đánh cá của ngư dân VN để chiếm đoạt lãnh hải.

CSVN độc quyền sở hữu đất nước Việt Nam, nhưng họ lại bất lực trước sự xâm lăng của ngoại bang. Vì vậy, nay đã đến lúc CSVN phải trả lại chủ quyền đất nước cho người dân Việt Nam, vì chỉ có dân tộc VN mới có khả năng bảo vệ lãnh thổ như tổ tiên chúng ta đã làm.

Ngay cạnh bài thông báo về việc Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng chỉ thị cho Luật Sư Đoàn, trang điện báo của Tuổi Trẻ Online có một bài viết khác nhan đề: “Tỵ nạn giáo dục”. Bài báo này nói về hoàn cảnh và nhu cầu các gia đình phải khổ sở tìm cách gửi con em ra ngoại quốc theo học với kết luận như sau:

“Chắc không nhiều những nơi trên trái đất này người ta tiễn con đi học bằng nỗi ngậm ngùi: tôi không vọng ngoại, không sính ngoại, không chơi tiền, tôi chỉ muốn con mình được một chữ học đúng nghĩa.”

Đây là hậu quả của chế độ độc tài, phải bưng bít thông tin, nhồi nhét tuyên truyền để đảng CSVN độc quyền chính trị và kinh tế… Hậu quả là họ đã tạo ra một xã hội vô học. Muốn ra khỏi thảm cảnh này, phải chấm dứt độc tài để phát triển giáo dục và cùng nhau giữ nước; “Tỵ nạn giáo dục” không thể là giải pháp cho dân tộc Việt Nam chúng ta.

Hoàng Cơ Định

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét