2013/02/11

Tôi đi dự họp báo với Ts. Nguyễn Quốc Quân


mdt

Trưa thứ Bảy vừa qua Feb. 2 tôi tham dự buổi họp báo của tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân, người vừa trở về Mỹ 3 ngày trước đó sau 9 tháng bị cộng sản VN giam giữ.
Buổi họp báo do đảng Việt Tân tổ chức tại hội trường Việt Báo ngay trung tâm Little Saigon. Tôi chỉ xin ghi lại vài nét tổng quát trong suốt hơn 2 giờ rưỡi của cuộc họp báo.
Khoảng hơn 1 giờ, hội trường đã hầu như đầy nghẹt. Ngoài đại diện các cơ quan truyền thông còn có sự hiện diện của 2 nghị viên và tân thị trưởng Tạ Đức Trí của Westminster, một số nghị viên thành phố Garden Grove, và đại diện các vị dân cử Loretta Sanchez, Dana Robacher, Lou Correa...
Khi anh Nguyễn Quốc Quân và vợ là chị Mai Hương được giới thiệu thì cả hội trường đồng loạt đứng dậy vỗ tay chào mừng. Chị Mai Hương đã rớm nước mắt khi kể lại những khó khăn chị trải qua và đã phải cố gắng giữ vững tinh thần để tranh đấu suốt thời gian chồng nằm trong tay cộng sản.
Anh Nguyễn Quốc Quân sau một khoảng khắc xúc động đã trở lại bình tĩnh từ tốn kể lại những gì anh trải qua suốt thời gian trong tù. Anh nói chuyện thật sống động, thản nhiên và nhiều lúc dí dỏm. Anh kể thang Tư, 2011 khi anh vừa bước xuống phi trường là bị công an bắt giữ ngay. Công an biệt giam anh trong căn phòng khoảng 9 mét vuông kín mít với "đầy đủ tiện nghi" như cầu tiêu, phòng tắm và cả 1 "TV" để bên ngoài có theo dõi mọi sinh hoạt của anh 24/24. Anh bị giam tại trại B34, nơi dành cho những tù nhân "đặc biệt". Ở đây anh không bị hành hạ thể xác và không bị công an không xưng hô "mày tao". Tuy thế họ hành hạ bằng nhiều cách khác như đặt một ngọn đèn sáng choang suốt ngày đêm, cô lập anh hoàn toàn với thế giới bên ngoài. Anh cười chú thích "Có lẽ cũng nhờ không biết tin tưc gì về những nhà tranh đấu khác bị xử nặng nề nên không biết sợ". Tuy nhiên, anh đã phải vài lần phản kháng bằng cách tuyệt thực, một lần để đòi lại những sách họ tịch thu của anh và một lần để được gặp luật sư như luật định. Anh cũng tự nêu câu hỏi "Nhiều người thắc mắc tôi đã bị bắt 4 năm trước, thế sao còn trở về để bị bắt nữa, như vậy tôi có khờ khạo không?" rồi tự trả lời "Tôi không khờ khạo chút nào, vì muốn tranh đấu cho niềm tin của mình thì phải về tận nơi. Hơn nữa anh chị em Việt Tân đều thường xuyên thay phiên nhau trở về, tôi cũng vậy, tời phiên thì về thôi" Anh cười nói thêm "Phần lớn đều âm thầm hoạt đỗng và trở về an toàn, có lẽ tôi kém khả năng nên mới bị bắt hoài" Anh tâm sự tiếp "Trước khi trở về tôi đã suy tính xác xuất 60% là sẽ bị bắt và đã chuẩn bị cho mình 2 phương án: nếu không bị bắt thì âm thầm thi hành nhiệm vụ, còn nếu bị phát hiện thì cũng là cơ hội cùng chia sẻ với các nhà tranh đấu cho nhân quyền khác"
Qua phần hỏi & đáp của khán giả, có 2 câu làm tôi chú ý nhất, đại ý:
1- Anh đã bị bắt năm 2007, tại sao cộng sản còn cho anh về lần này để rồi lại bắt và lại thả?
Anh Quân trả lời "Thực sự tôi đã về vài lần sau 2007 với tên khác và lần này mới bị bắt. Nghĩa là cộng sản cũng chẳng phải ba đầu sáu tay gì. Nếu mình nhất định làm thì sẽ làm được. Lần này tôi về tới phi trường nó mới biết và bắt"
2- Anh có lời khuyên gì cho những người đi sau?
Anh trả lời "Niềm tin. Khi mình có niềm tin vững mạnh thì sẽ không sợ và khi không còn sợ thì cái gì cũng có thể làm được" Anh bảo suốt thời gian bị bắt cầm tù anh luôn bình tĩnh, không hề sợ vì biết mình chẳng làm gì sai trái. Công an mới sợ, mới lúng túng vì chẳng biết ghép anh vào tội gì.
Anh Đỗ Hoàng Điềm, chủ tịch đảng Việt Tân đã kết thúc buổi họp báo với nhận định "Với tình hình nội bộ đảng cộng sản Việt Nam hiện tại và với những biến chuyển khắp thế giới, chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi quan trọng xảy ra tại Việt Nam trong vòng 24 tháng và lâu nhất là 48 tháng tới. Chúng ta cần chuẩn bị trước để có thể có hành động thích ứng khi thay đổi xảy ra"
Xin gửi đoạn phim đồng bào đón tiếp và truyền thông Việt/Mỹ phỏng vấn anh tại phi trường LAX tối thứ Tư tuần trước:
Anh Quân về thì mừng cho anh và gia đình nhưng bao nhiêu người nữa còn đang trong tù, như Điếu Cày, Tạ Phong Tần, em Đổ Thị Minh Hạnh,... 17 thanh niên Công Giáo và còn nhiều nhiều nữa. Họ rất cần sự giúp đỡ cả về tinh thần lẫn vật chất để động viên cho họ và cho gia đình họ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét