VRNs
(26.10.2012) – Sài Gòn – Trong Đơn Khiếu nại của bà Nguyễn Thị Nhungngày 25/10/2012 về việc công an bắt con gái bà là nữ sinh viên Nguyễn Phương Uyên có trưng ra một số qui định của Bộ luật Tố tụng Hình sự (BLTTHS) chứng minh việc các cơ quan Công an đã vi phạm các điều luật về bắt người, tạm giam… Cụ thể: khoản 2, Điều 80, khoản 1 Điều 84, Điều 85, khoản 4 Điều 88 Bộ luật tố tụng hình sự. Ngoài ra cơ quan Công an cũng vi phạm các qui định về chế độ tạm giam, cụ thể khoản 1 Điều 26 và Điều 30 Qui chế Tạm giữ, tạm giam (Ban hành kèm theo Nghị định số 89/1998/NĐ-CP ngày 07 tháng 11 năm 1998 của Chính phủ) khi từ chối cho gia đình gửi dòng chữ: “MẸ YÊU CON”.
Kể từ sau bản tin đầu tiên của Đài Á châu Tự do (RFA) loan tải việc nữ sinh Phương Uyên bị mất tích sau khi làm việc tại công an phường Tây Thạnh, quận Tân Phú, Sài Gòn vào ngày 16/10/2012 tức là 2 ngày sau khi sự việc xảy ra, tính đến nay đã có hàng chục bản tin của các trang mạng trong và ngoài nước loan tải và cập nhật từng giờ về sự kiện này. Thế mà mãi đến hôm qua, ngày 25/10, sau khi mẹ của Phương Uyên chính thức gửi Đơn khiếu nại đến công an tỉnh Long An, Viện Kiểm sát nhân dân tỉnh Long An và Thanh tra Bộ công an thì báo lề phải bắt đầu cảm thấy lo lắng nên đã buộc phải mở miệng. Bài “Bắt nữ sinh Nguyễn Phương Uyên để điều tra án an ninh” trên báo Pháp luật đưa tin hoàn toàn sai sự thật. Bài viết này thể hiện sự dối trá chứ hoàn toàn không có những chứng cứ rõ ràng đáng tin cho thông tin của mình. Đã dối trá lại còn tự nhận mình là kênh thông tin chính thức để mỉa mai các thông tin loan tải việc này là “không chính thức”.
Sự thật là sáng ngày 16/10 ông Nguyễn Duy Linh là ba của Phương Uyên và bà nội họ của cháu đã đến Công an phường Tây Thạnh hỏi thì công an ở đây đã chối như lời ông Linh: “họ vẫn nói không biết, không có giam ai, không bắt ai.” Thậm chí sau đó, ngày 20/10 chị Nguyễn Thị Nhung đã đến Công an phường Tây Thạnh lần thứ hai nhưngcông an ở đây vẫn tiếp tục chối. Chỉ khi tìm ra bằng chứng (có thể do Phương Uyên khéo léo để lại) là một mặt của tờ giấy Phương Uyên nhắn tin cho bạn cùng lớp viết bài dùm, chị Nhung trở lại Công an phường Tây Thạnh lần nữa thì họ không còn cách nào chối nên đã thừa nhận và chỉ ra nơi tạm giam Phương Uyên là công an tỉnh Long An (những người đi cùng có ghi âm làm bằng chứng). Điều này trái với thông tin trên báo Pháp Luật rằng “Phía gia đình của nữ sinh cũng đến Công an phường Tây Thạnh thắc mắc, hỏi han và cũng đã được giải thích rõ về lý do bắt giữ, động viên gia đình yên tâm.”
Thử xét đến điều báo PL viết “Việc bắt giữ Uyên có đầy đủ thủ tục bắt người” đã qui định trong BLTTHS so với thực tế đã diễn ra xem sao. Khoản 2, Điều 80 qui định: “…Khi tiến hành bắt người tại nơi người đó cư trú phải có đại diện chính quyền xã, phường, thị trấn và người láng giềng của người bị bắt chứng kiến…” Các cơ quan công an bắt Phương Uyên về trụ sở công an phường Tây Thạnh, Tân Phú rồi sau đó tạm giam tại Long An hoàn toàn vi phạm thủ tục này. Lẽ ra phải đọc lệnh bắt tại nhà trọ Phương Uyên trước sự chứng kiến của công an phường Tây Thạnh và các bạn cùng phòng trọ là người láng giềng theo qui định mới đúng.
Khoản 1 Điều 84 qui định: “Người thi hành lệnh bắt trong mọi trường hợp đều phải lập biên bản. Biên bản phải ghi rõ ngày, giờ, tháng, năm, địa điểm bắt, nơi lập biên bản; những việc đã làm, tình hình diễn biến trong khi thi hành lệnh bắt, những đồ vật, tài liệu bị tạm giữ và những khiếu nại của người bị bắt.
Biên bản phải được đọc cho người bị bắt và những người chứng kiến nghe. Người bị bắt, người thi hành lệnh bắt và người chứng kiến phải cùng ký tên vào biên bản, nếu ai có ý kiến khác hoặc không đồng ý với nội dung biên bản thì có quyền ghi vào biên bản và ký tên.
Việc tạm giữ đồ vật, tài liệu của người bị bắt phải được tiến hành theo quy định của Bộ luật này.” Sự thật là các bạn cùng phòng trọ với Phương Uyên không hề nhìn thấy mặt mũi của cái biên bản này.
Điều 85 qui định: “Người ra lệnh bắt, Cơ quan điều tra nhận người bị bắt phải thông báo ngay cho gia đình người đã bị bắt, chính quyền xã, phường, thị trấn hoặc cơ quan, tổ chức nơi người đó cư trú hoặc làm việc biết…”; Khoản 4 Điều 88 qui định: “Cơ quan ra lệnh tạm giam phải kiểm tra căn cước của người bị tạm giam và thông báo ngay cho gia đình người bị tạm giam và cho chính quyền xã, phường, thị trấn hoặc cơ quan, tổ chức nơi người bị tạm giam cư trú hoặc làm việc biết.” Sự thật là khi ba mẹ Phương Uyên hỏi thì công an phường Tây Thạnh, Tân Phú chối bay chối biến, còn công an tỉnh Long An, ông Nguyễn Văn Hớn đã nói dối với mẹ Phương Uyên rằng “đã gửi Thông báo cho gia đình từ ngày 20/10 nhưng chắc vì đường xa nên chưa tới”. Giả sử ông có gửi Thông báo đi nữa thì cũng đã vi phạm thủ tục, vì bắt từ ngày 14/10 mà mãi tới 20/10 mới gửi thì sao gọi là “thông báo ngay” như qui định tại Điều 85 và khoản 4 Điều 88 được?
Các qui định về chế độ tạm giam thì sao? Theo Quy chế Tạm giữ, tạm giam (Ban hành kèm theo Nghị định số 89/1998/NĐ-CP ngày 07 tháng 11 năm 1998 của Chính phủ):
Khoản 1 Điều 26 qui định: “…Trưởng Nhà tạm giữ, Giám thị Trại tạm giam tổ chức tiếp nhận; kiểm tra chặt chẽ đồ tiếp tế, loại bỏ các vật bị cấm và giao lại đầy đủ cho người bị tạm giữ, tạm giam, kiểm tra phòng ngừa, ngăn chặn các hành vi chiếm đoạt đồ tiếp tế đó. Bộ trưởng Bộ Công an, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng quy định cụ thể những thứ mà thân nhân người bị tạm giữ, tạm giam được phép tiếp tế và quy định việc tổ chức bán các thứ cần thiết trong các Trại tạm giam. Việc sử dụng đồ tiếp tế được quy định cụ thể trong nội quy Nhà tạm giữ, Trại tạm giam.” Sự thật là khi mẹ Phương Uyên yêu cầu có biên nhận việc gửi đồ và tiền (1.000.000 đồng) thì Giám thị Trại tạm giam công an tỉnh Long An nhất định không đưa. Thế thì làm sao kiểm tra phòng ngừa, ngăn chặn các hành vi chiếm đoạt đồ tiếp tế đó được?
Điều 30 qui định: “Người bị tạm giữ, tạm giam chỉ được gửi và nhận thư khi được cơ quan đạng thụ lý vụ án cho phép. Thư phải để mở và qua sự kiểm tra của Trưởng Nhà tạm giữ, Giám thị Trại tạm giam.” Sự thật là Giám thị Trại tạm giam đã lạm dụng quyền khi từ chối bà Nhung viết 3 chữ “Mẹ yêu con” gửi vào cho con gái mình.
Có hai điều quan trọng mà bài viết trên báo PL tiết lộ, nếu như đưa tin đúng, đó là: vụ việc này do bộ công an thực hiện và nguyên nhân là do Phương Uyên có hành vi rải truyền đơn. Tuy nhiên, nội dung truyền đơn là gì thì không ai biết.
Giả sử nội dung các truyền đơn ấy kêu gọi người dân Việt Nam tẩy chay các sản phẩm độc hại của Trung Quốc thì hành vi của bộ công an VN trở thành hành vi đàn áp và bắt bớ người yêu nước. Và đây là bằng chứng rõ ràng bộ công an VN là những kẻ phản động vì đã bảo vệ cho kẻ xâm lược Trung Quốc.
PV. VRNs
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét