Đinh Tấn Lực
Điểm nhấn bình luận trong một bài tường thuật hoạt động của phái đoàn 18 vận động viên Việt Nam, tham dự 11 bộ môn thể thao trong trận tranh hùng Olympic London 2012, nhằm mục tiêu “khẳng định chỗ đứng của Việt Nam trên trường quốc tế” , được túm gọn vào vỏn vẹn 4 từ: Càng Đấu Càng Đuối.
Nghe cực thảm, nhưng cực chuẩn. Và tội nghiệp các vận động viên đánh đơn/đánh đôi/đánh vật/đánh võ/đánh kiếm/đánh cầu… xứ ta phải cắn răng/bấm bụng chịu đựng áp suất các cơn lên máu thành tích ào ào như lên đồng quyết tâm tràn bờ của lãnh đạo. Còn các phân tích gia thượng thặng của ta đã phán gì về những vòng loại chia tay sớm sủa ở đảo quốc sương mù? Vẫn không có gì lạ. Vẫn giản đơn như nguyên nhân của nạn cháy xe toàn quốc là …vì lửa.
Mùa này năm ngoái, song song với phiên tòa phúc thẩm áp án TS Cù Huy Hà Vũ, đảng và nhà nước ở đây đã lấm lét thỏa hiệp bên trong và vung tay chỉ đạo bên ngoài về việc hình thành một chính phủ nhiệm kỳ mới. Chuyện gì đã xảy ra trong chính phủ mới này suốt năm qua? Chừng như mọi mặt trận đều yên tĩnh? Chắc không?
Trên mặt báo, siêu sao đua nhau lộ hàng, còn nội các thi nhau lộ mặt…
Trong lúc nhà nước TQ dồn sức nâng cấp hành chánh và Quân ủy Trung ương Trung Quốc cho phép thành lập bộ tư lệnh của đơn vị quân sự đồn trú tại thành phố Tam Sa; TQ điều động chiến hạm đổ bộ đến Trường Sa; TQ đòi khai thác đảo Ba Bình; TQ tập trận bắn đạn thật tại Trường Sa; TQ tung y sĩ dỏm và hối phiếu giả vào Việt Nam v.v… thì báo QĐND đã liên tục khai thác chủ đề “Làm thất bại diễn biến hòa bình” , không ngớt răn đe những người VN yêu nước báo động hiểm họa Bắc thuộc lần thứ 5.
Phản ứng kế tiếp là …diễn tập chống khủng bố, bạo động.
Vẫn thấy chưa đủ hiển thị tấm lòng hiếu hạnh, Bộ Quốc phòng VN đã hoành tráng tổ chức buổi gặp mặt đại biểu các thế hệ cán bộ QĐNDVN được đào tạo tại Trung Quốc qua các thời kỳ, long trọng chào mừng đồng chí Khương Tái Đông và đoàn đại biểu TQ, nhân dịp kỷ niệm 85 năm Ngày thành lập Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc. Bộ trưởng Phùng Quang Thanh đã kính cẩn phát biểu: “Chúng tôi luôn trân trọng, ghi nhớ và mãi biết ơn sự giúp đỡ chí tình, chí nghĩa, to lớn có hiệu quả mà Đảng, Chính phủ, nhân dân và Quân Giải phóng Nhân dân Trung Quốc đã dành cho Việt Nam”.
Ủy viên BCT kiêm Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh đã có những nỗ lực phấn đấu xứng đáng nhận lãnh huy chương vàng bộ môn chạy Việt Dã bằng đầu gối. Huy chương bạc hẳn phải về tay Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh, Ủy viên Trung ương Đảng, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng. Còn huy chương đồng nên trao cho Thượng tướng Ngô Xuân Lịch, Bí thư Trung ương Đảng, Ủy viên Thường vụ Quân ủy Trung ương, Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị QĐNDVN. Dự khuyết của huy chương đồng bộ môn này chính là Trung tướng Mai Quang Phấn, Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị QĐNDVN, với đôi lời tâm tình khai mạc từng làm vui lòng khách đến vừa lòng khách đi, như sau: “Đây là dịp để chúng ta ôn lại những kỷ niệm sâu sắc, ghi nhớ những tình cảm quý báu, cao đẹp, sự giúp đỡ to lớn, chí nghĩa, chí tình có hiệu quả, mà Đảng, Nhà nước, nhân dân và Quân Giải phóng nhân dân Trung Quốc đã dành cho Đảng, Nhà nước, nhân dân và QĐNDVN trong sự nghiệp đấu tranh giải phóng dân tộc trước đây cũng như trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN ngày nay. Trong đó có sự giúp đỡ to lớn, hiệu quả trong việc đào tạo cán bộ cho QĐND Việt Nam”, đặc biệt là gầy dựng cho lãnh đạo quân đội VN một tinh thần Nô Tài Tiếp Chỉ, trong kỷ luật thép nhà binh.
Tường thuật về sự chí nghĩa, chí tình và hiệu quả, đã có hàng loạt bản tin:
Trung Quốc ồ ạt điều tàu tiến ra biển
Trung Quốc đưa tàu du lịch ra Hoàng Sa
Trung Quốc đưa 4 tàu tuần tra tới Biển Đông
Trung Quốc đưa đội tàu quân sự tuần tra Biển Đông
Trung Quốc đưa tàu hải giám đến quần đảo Điếu Ngư
Trung Quốc mở rộng hoạt động du lịch tại quần đảo Hoàng Sa
Trung Quốc tổ chức đua thuyền buồm từ Tam Á tới Hoàng Sa
Trung Quốc mời thầu khai thác dầu khí tại Biển Đông
Trung Quốc công bố giàn khoan khủng 981 ở gần Hong Kong
Trung Quốc dự kiến vũ trang cho mười vạn ngư dân Tàu
Trung Quốc lại cử tàu tuần duyên ra Biển Đông
…
Trung Quốc ồ ạt điều tàu tiến ra biển
Trung Quốc đưa tàu du lịch ra Hoàng Sa
Trung Quốc đưa 4 tàu tuần tra tới Biển Đông
Trung Quốc đưa đội tàu quân sự tuần tra Biển Đông
Trung Quốc đưa tàu hải giám đến quần đảo Điếu Ngư
Trung Quốc mở rộng hoạt động du lịch tại quần đảo Hoàng Sa
Trung Quốc tổ chức đua thuyền buồm từ Tam Á tới Hoàng Sa
Trung Quốc mời thầu khai thác dầu khí tại Biển Đông
Trung Quốc công bố giàn khoan khủng 981 ở gần Hong Kong
Trung Quốc dự kiến vũ trang cho mười vạn ngư dân Tàu
Trung Quốc lại cử tàu tuần duyên ra Biển Đông
…
Tin tức dồn dập. Đọc thoáng đã choáng. Báo chí quốc doanh đăng lên rồi gỡ xuống liên tục các bản tin tàu cá VN bị bức hại ngay trên ngư trường truyền thống của ta quanh vùng Hoàng Sa & Trường Sa. Riêng tỉnh Quảng Ngãi có cả thảy 1350 tàu cá thì đã bị TQ bắt giữ đòi tiền chuộc và thu giữ tài sản cả trăm chiếc. Ngược lại, TQ huy động từ 30, tăng lên 9000, rồi tăng lên đến hơn hai vạn tàu cá vây kín chèn đặc Biển Đông của ta, thì ta làm gì?
Chuyện nhỏ: Chi cục Khai thác & Bảo vệ Nguồn lợi Thủy sản tỉnh Quảng Bình đã tự động sáng tạo ra “Các Khoản Thu” , buộc ngư dân Việt Nam phải đóng phí trước khi ra biển.
Chuyện nhỡ: Hội nghề cá VN “Đề nghị các cơ quan chức năng có biện pháp hữu hiệu, mạnh mẽ hơn phản đối việc làm phi pháp trên của Trung Quốc, đồng thời có biện pháp hỗ trợ ngư dân yên tâm sản xuất” . Và đây không phải là phản ứng đầu tiên hay duy nhất có tính trực tiếp “hướng về Hà Nội”.
Chuyện phim bộ: Đại sứ VN tại Bắc Kinh Nguyễn Văn Thơ đã nhanh chóng tuyên bố: “Việt Nam luôn mong muốn hai bên có nhiều tiếng nói hữu nghị hơn, tích cực hơn, góp phần giải quyết những tranh chấp, bất đồng bằng thương lượng hòa bình, tôn trọng luật pháp quốc tế, góp phần đưa quan hệ hai nước phát triển ổn định và lành mạnh”.
Người phát ngôn bộ Ngoại giao VN Lương Thanh Nghị cũng lên tiếng, từ sớm: “Việt Nam yêu cầu các bên không có các hành động làm phức tạp tình hình ở Biển Đông, góp phần duy trì hòa bình, ổn định ở khu vực” . Tức là theo đúng chỉ đạo ứng xử ôn hòa thân ái bằng đường lối ngoại giao mềm mỏng của ngài Ngoại trưởng Dương Khiết Trì. Còn Ngoại trưởng VN Phạm Bình Minh thì không giấu diếm nỗi thất vọng về một Thượng đỉnh cấp Bộ trưởng của ASEAN, lần đầu tiên trong 45 năm, bế mạc mà không cần một bản Thông Cáo Chung.
Huy chương đồng ngoại giao kỳ này về tay Ngoại trưởng Hor NamHong. Toàn bộ các huy chương còn lại của giải đối ngoại hội đồng năm nay được ban tổ chức giữ lại để đúc thêm bản sao 16 chữ vàng và 4 chữ tốt.
Bộ môn thể thao dụng cụ, bao gồm dùi cui, roi điện, ngựa sắt, xe thùng, còng thép, lệnh triệu tập, dép lê đạp mặt và cả mắm tôm/dầu nhớt/phân tươi, hoàn toàn thuộc về các vận động viên mang số 113, A62, A63, A64, A65, A66, A67, A68, A69, A70, A71, A72, A73, A74, A75, A82, A83, A84, A85, A86, A87, A88, A90, A91, A92, A93, A94, A95, A96, A97, B12, B16, B20, B21, B31, B34, B36, B41, B67, B68, B88, B91, B99, C42, C43, C44, C45, C46, C47, C48, C49, C50, C51, C52, C53, C54, C55, C56, C62, C63, C64, C65, C66, C67, C68, C69, C82, C83, C84, C85, C86, C87, E20, E21, E22, E23, E24, E25, V11, V19, V21, V22, V28, và X21. Kế đó nữa là mớ vận động viên không có số, chỉ mang băng đỏ trên cánh tay, đi kèm với đám thẻ đỏ giả dạng đầu gấu xã hội đen, hoặc núp ló đàng sau một hàng rào thanh niên áo xanh mặt mày ngơ ngáo.
Đối tượng và phạm vi thao dượt của các vận động viên bộ môn thể thao dụng cụ dùi đục mắm tôm này trải rộng khắp ba miền đất nước. Bờ Hồ Gươm và Công viên 30/4 là hai vận động trường chính. Ngoài ra là mọi sân trước, cửa ngõ, đầu hẽm, cổng chung cư, lối ra vào tư gia… của hầu hết những người từng tham dự những cuộc biểu tình phản đối các bước xâm lăng, cả mềm lẫn cứng, cả bộ lẫn biển, cả tiền lẫn gái, của Bắc Kinh.
Thậm chí, phạm vi thao dượt môn thể thao dụng cụ này không loại trừ giáo xứ Thái Hà và thư viện Hán Nôm, Hà Nội; quán Sao Đỏ, Vũng Tàu; nhà thờ Kỳ Đồng, Thanh Minh Thiền Viện và chùa Già Lam, Sài Gòn; các giáo phận quanh Vinh và giáo điểm Con Cuông, Nghệ An; nhà thờ Nguyệt Biều, Huế; nghĩa trang Cồn Dầu, Đà Nẵng; tu viện Bát Nhã, Lâm Đồng; trang mạng hasiphu.com và các trang mạng ngoài luồng; các blogs và các trương mục liên kết xã hội v.v…
Thực tế và thời sự nhất là trùng trùng công an vây bủa, “giám sát chặt chẽ” đám tang bà Đặng Thị Kim Liêng ở Bạc Liêu, người phụ nữ tự thiêu để phản đối nỗ lực sách nhiễu của “lực lượng chức năng” đối với gia đình blogger Tạ Phong Tần đã bị bắt giam về tội viết blog từ nhiều tháng trước.
Công sức đại trà và cực kỳ to lớn nhằm “đen hóa” xã hội chủ nghĩa này là một bước ngoặt lịch sử của Việt Nam: Một khi nhân dân tuyệt đối tôn trọng luật pháp trong mọi hoạt động tuần hành ngoài đường phố, thì ngược lại, đảng và nhà nước ta tức khắc áp dụng mọi chính sách côn đồ có thể nghĩ ra trong bàn nhậu hay quán karaoke để …trị dân, tại nhà.
Huy chương vàng bộ môn ném mắm tôm và các thứ chất sệt chắc chắn sẽ về tay Thượng tướng Trần Đại Quang, Ủy viên Bộ Chính trị, Ủy viên Hội đồng Quốc phòng và An ninh, Bí thư Đảng ủy Công an Trung ương. Huy chương bạc về tay tác giả khẩu hiệu Còn Đảng Còn Mắm. Năm nay không có huy chương đồng an ninh, vì lý do bảo hiểm cho vận động viên vô địch bộ môn lặn sâu lặn lâu Dương Chí Dũng.
Về bộ môn múa loa xuôi ngược, TTXVN là cơ quan nhanh nhạy bậc nhất trong việc chuyển ngữ và loan báo bản tin “Bộ ngoại giao Mỹ ra tuyên bố về vấn đề Biển Đông”, ngày 3-8-2012, trước cả các hãng thông tấn nước ngoài; rồi trang trọng đặt ngay bên cạnh đó là bài xã luận nhấn mạnh “Báo cáo về tự do tôn giáo quốc tế năm 2011 của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vẫn còn có những nhận xét chưa khách quan về Việt Nam” . Nghe thoáng qua cứ tưởng chừng bọn Mỹ có nhiều bộ ngoại giao hoạt động ngược chiều như các bộ chập chờn trong chính phủ nước ta…
Cả bọn nhờn luật, thậm chí, đạp luật, rồi vu khống rằng nhân dân nhờn luật:
Thông báo số 102/TBTHS ngày 3-8-2012 ghi rõ: “Ngày 30/7/2012 và ngày 02/8/2012 Tòa án nhân dân thành phố Hồ Chí Minh nhận được đơn xin hoãn phiên tòa của 02 luật sư bào chữa cho bị cáo trong vụ án. Để đảm bảo quyền bào chữa của các luật sư tại phiên tòa; Tòa án nhân dân thành phố Hồ Chí Minh đồng ý hoãn khai mạc phiên tòa nói trên” . Trong lúc cả hai luật sư của blogger AnhBaSaigon là Đoàn Thái Duyên Hải và Nguyễn Thanh Lương đều xác nhận là không hề viết đơn xin hoãn. Phía tòa án, cho tới giờ này vẫn chưa ra thêm văn bản nào khác làm rõ việc thẩm phán Vũ Phi Long tự ý nói dối hay bị “trên” buộc phải nói dối. Bị cáo bị một lãnh đạo nào đó sử dụng quyền lực của nhà nước để truy tố ra tòa về tội nói khống trên blog gây thiệt hại cho uy tín của nhà nước, dù chưa kịp ra trước vành móng ngựa, cũng đã chứng minh rất rõ là phía nào đã nói khống ngay cả trên văn bản tư pháp…
Chưa thời nào các thánh chỉ bay đầy mái rạ như thời này. Cả tiếng Việt lẫn tiếng Lạ. Cứ hỏi André Menras thì rõ. Chỉ vì muốn giở bỏ “bức tường im lặng đáng xấu hổ” về Hoàng Sa, André đã theo đúng mọi góc cạnh luật pháp VN để thực hiện bộ phim về ngư phủ Hoàng Sa. Tựa đề là “Hoàng Sa Việt Nam: Nỗi đau mất mát – La Meurtrissure”. Bộ phim bị cấm chiếu ra mắt tại VN từ năm ngoái. Tác giả mang ra trình chiếu ở nước ngoài và được khán giả khắp nơi hỗ trợ tài chánh để giúp đỡ những ngư dân ở đảo Lý Sơn phần nào vượt qua những khó khăn bị mất lưới, mất tàu và mất mạng ngay trên ngư trường thuộc lãnh hải nước mình. Ông đem tiền cứu trợ về cho bà con làm biển ở Quảng Ngãi và nhận tin sẽ được phép trình chiếu bộ phim ngay tại địa phương này. Nhưng sau cùng là một lệnh cấm chiếu khác, mới toanh. Lý do cho cả hai lần cấm chiếu là vì bộ phim “thiếu tính đảng”. Bây giờ thì tác giả đã rõ mười mươi: Đảng sợ cái thế lực thù địch đáng gờm nhất (của mọi thứ ngai vàng) biết ra nhà nước cho chiếu phim rồi có thể nổi giận. Đảng hèn bóng hèn gió/hèn đó hèn đây/hèn mây hèn nước/hèn trước hèn sau… Và đó chính là cái “tính đảng” tưởng rằng hơi bị thiếu không ngờ là hóa ra quá thừa mứa, cả trong phim lẫn ngoài đời.
Tóm lại, bộ môn múa loa xuôi ngược này có quá nhiều ứng viên tám lạng nửa cân, nên các huy chương vàng/bạc/đồng năm nay được gom lại, trao cho kẻ đứng đầu đội tuyển chính phủ, tức là đứng trên đầu mọi bộ, để tránh tình trạng suy bì hàng ngang.
Còn các bộ môn linh tinh khác?
Ồn ào nhưng thoáng rỗng hàng đầu là Đinh La Thăng, huy chương vàng bộ môn copperboxing, tiếng phiên âm là bốc đồng, và bộ môn spitlicking, tức nhổ xa liếm lẹ. Huy chương bạc rơi vào tay Vương Đình Huệ, căn cứ trên những lời có lắp động cơ phản lực. Sắp hàng phía sau là những Nguyễn Thiện Nhân, Hoàng Trung Hải, Phạm Vũ Luận, Nguyễn Thị Kim Tiến… lần lượt lãnh các huy chương đồng… nát.
Riêng bộ môn cốt lõi là kích cầu (khác với đá cầu), như thế nào?
Về bộ môn này, khán giả không cần ngồi đồng trước truyền hình coi tường thuật. Mọi người có thể chiêm nghiệm và cảm nhận tại chỗ mỗi khi dắt xe máy ra khỏi nhà để đổ xăng hay đi chợ. Tiêu chuẩn đạo đức ngày nay cũng qua đó mà thay đổi rất nhiều. Chỉ cần nhìn bảng giá hôm nay so với hôm qua, hay buổi chiều so với buổi sáng, mà người tiêu thụ không buột miệng chửi thề, thì mới đúng boong khách hàng là thượng đế, và cái bác gì đó, nức tiếng về đạo đức mấy chục năm nay, cũng phải gập mình cúi lạy để học lại tiêu chí đạo đức mới từ những con người mới XHCN thế kỷ 21.
Đừng hỏi là dân chửi thề …ai.
Cứ truy coi thằng nào điều quân ba mặt giáp công điện, gas, xăng, thì rõ. Cứ hỏi tiểu thương vì đâu mà không chờ đến cháy chợ cũng chết giấc, là có lời đáp. Không đủ điều kiện truy cả ba, thì coi đứa nào lệnh cho bù lỗ bằng cách tăng giá điện, là cũng tạm đủ.
Cũng đừng hỏi đứa nào chống lưng cho cái thằng ác nhơn thất đức giết dân bằng giá đó.
Nó là đứa tổ chức ra cái guồng máy buộc dân mỗi xã đóng thuế ngân sách xong phải đóng thêm phí để nuôi hơn 500 cán bộ nhởn nhơ như chắp tay sau đít đi dạo chợ tình, đầy xã. Lại phô-tô cái guồng máy trung ương thành hơn 60 chục bản sao in hệt cho các tỉnh thành, rồi từ đó phô-tô nhân rộng đại trà xuống cấp huyện trước khi xuống tới cái cấp xã toàn quyền định ra phí và giá phí để nuôi bè lũ ăn bừa/ăn bựa/ăn bám/ăn bẩn gọi là cán bộ đó.
Nó cũng là đứa túm gọn doanh nghiệp cả nước vào các tổng công ty và các tập đoàn để dễ bề thao túng/tư túi/đội giá/định lãi suất/kết toán ma quỷ/phân bố gói thầu… và triệt tiêu tính cạnh tranh cần thiết để làm giảm giá thành có lợi cho người tiêu thụ. Cũng để dễ dàng “tái cơ cấu” để phi tang mỗi khi có tập đoàn khủng phá sản, như kiểu Vinashin hay Vinalines, rồi ban hành nghị quyết buộc dân nai lưng ra trả những món nợ khủng mà dân không hề vay.
Nó chính là tay họa sĩ sử dụng thành thục các gam màu tối cho bức tranh kinh tế từng quý, suốt 4 quý vừa qua, rồi thản nhiên đọc báo cáo tình hình kinh tế toàn quốc nhân ngày thôi nôi của chính phủ: “Cả nước vẫn đang gặp nhiều khó khăn, thách thức, tổng dư nợ tín dụng còn thấp, nợ xấu của các ngân hàng thương mại chưa được giải quyết triệt để, thậm chí có xu hướng tăng theo thời gian…”.
Nó ra lệnh bơm tiền cứu nợ xấu, cho dù “rủi ro nhiều, dự phòng ít”. Rồi nó chỉ thị bạch hóa các ngân hàng yếu kém đầy nợ xấu, như một lời báo động làm vệ sinh nội bộ. Nó chính là tác giả “Nghị định 74/2005/NĐ-CP về phòng, chống rửa tiền”, nhằm mục đích gần là sẵn sàng cắt tiết một số dê tế thần, và mục đích xa là “trả đòn” cho các đồng chí đã giật lại quyền lực chống tham nhũng, theo đúng phương án đập muỗi:
“Vì mày tao phải đánh tao
Vì mày tao đánh cả tao lẫn mày…”.
Vì mày tao đánh cả tao lẫn mày…”.
Nó đang chực lãnh huy chương vàng bộ môn kích cầu, trong lúc khán giả nhân dân đang kháo nhau đồng loạt rút tiền ra khỏi các ngân hàng mà nó đang định tế thần. Trước khi cả nước có hàng trăm thằng giám đốc nhà băng học thói lặn sâu lặn lâu của Dương Chí Dũng.
Cuối cùng, Ban tổ chức đã trao bằng khen cho cố thi sĩ Lý Kỳ (không liên hệ gì với đại sứ du lịch Lý Nhã Kỳ, lại càng không dính líu thân thuộc gì tới nhà thơ Lý Đợi) đã mô tả cô đọng thành quả cách mạng thông qua các huy chương vàng/bạc/đồng mà đội tuyển chính phủ VN vừa giật giải:
“Hồ nhạn ai minh dạ dạ phi,
Hồ nhi nhãn lệ song song lạc…
Niên niên chiến cốt mai hoang ngoại,
Không kiến bồ đào nhập Hán gia”.
Hồ nhi nhãn lệ song song lạc…
Niên niên chiến cốt mai hoang ngoại,
Không kiến bồ đào nhập Hán gia”.
Tạm dịch thoát ý:
“Chim nhạn đất Hồ đêm đêm bay kêu lên bi thảm,
Người đất Hồ đôi mắt lệ chảy hai hàng….
Năm này qua năm khác, xương chiến sĩ vẫn chôn vùi ở ngoài nơi hoang dã,
Chỉ thấy những trái nho đem về cho nhà Hán mà thôi”.
Người đất Hồ đôi mắt lệ chảy hai hàng….
Năm này qua năm khác, xương chiến sĩ vẫn chôn vùi ở ngoài nơi hoang dã,
Chỉ thấy những trái nho đem về cho nhà Hán mà thôi”.
Đó là loại nho đen từ mùa gặt côn đồ ở Việt Nam.
Mọi chủ trương/định hướng/chính sách côn đồ đều không nhằm làm giảm lạm phát, thu hút đầu tư, ổn định thị trường chứng khoán, giảm thiểu nguy cơ bùng vỡ thị trường bất động sản, giữ yên mặt bằng lãi suất… Nó cũng không nhằm nâng cao mức sống và đời sống người dân, đặc biệt là nông dân và ngư dân. Nó bỏ rơi công nhân dưới đế giày của các chủ nhân liên doanh. Nó quên phứt vùng sâu vùng xa nước ta vẫn còn đó nhân dân lam lủ và trẻ con thất học. Nó nâng cấp nước bọt lãnh đạo lên tầm thần y thánh dược có khả năng giải quyết mọi loại tệ nạn xã hội, từ giao thông tắc đường tới y tế gầm giường, từ giáo dục ôm phao tới mãi dâm nả pháo…
Mọi chủ trương/định hướng/chính sách côn đồ hiện nay đều chỉ nhằm đạt tới mục tiêu tối hậu là làm vui lòng đại hán.
Cho nên mới đuối. Càng đấu càng đuối.
Lại có người thắc mắc chứ “chấu” là gì? Nông dân thì khỏi hỏi. Họ biết rất rõ chấu là cái khoen ở cán liềm để giữ cho lưỡi liềm dính cán. Từ dính chấu là bởi đó mà ra. Còn khi cái chấu đã bung thì lưỡi liềm rơi tuột. Cái cán còn lại trên tay với cái củ chuối bấy giờ có khác gì nhau?
Với đà này, một khi chính sách côn đồ là biện pháp cuối cùng để xây dựng xã hội chủ nghĩa, thì liệu rằng có nên chính danh gọi nó là côn đồ chủ nghĩa?
Và Bắc Kinh phải bắt đầu tập dùng cho quen với danh xưng mới của một Cộng Hòa Côn Đồ Chủ Nghĩa An Nam Đô Hộ Phủ… là vừa đó chăng?
Riêng dân ta thì biết chắc như nhau, rằng chính sách côn đồ là chuỗi biện pháp cuối mùa của bất kỳ một chế độ độc tài nào trên hành tinh này. Lịch sử nhân loại chưa từng viết khác.
06-08-2012 – Cứ ngỡ sáng mai sẽ mặc áo đen đi dự phiên tòa Điếu Cày. Đành đi rút tiền nhà băng vậy.
Blogger Đinh Tấn Lực.
Nguồn : dinhtanluc.wordpress.com/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét