VRNs
(20.07.2012) – Sài Gòn – Để phát triển xã hội, đa số nhân dân Việt Nam nhìn nhận phải có đa nguyên và chấm dứt độc tài. Với tư cách là tổ chức truyền thông, VRNs kể từ nay sẽ thường xuyên đăng những ý kiến đa nguyên, từ nhiều phía nhằm giới thiệu đến độc giả những ý kiến đa chiều về mọi vấn đề xã hội, văn hoá, tôn giáo, chính trị.
Mở đầu chương trình này, chúng tôi kính mời quý vị lắng nghe cuộc thảo luận giữa Thomas Việt, VRNs với ông Lý Thái Hùng, tổng bí thư đảng Việt Tân, một đảng tuy chưa có nhiều hoạt động nhiều so với những đảng phái chính trị khác tại Việt Nam, nhưng đã được nhà cầm quyền Công sản mặc nhiên công nhận là đảng đối lập. Bằng chứng là bất cứ ai liên quan đến Việt Tân thì đều bị nhà cầm quyền bắt.
Thomas Việt (PV): Chào ông Lý Thái Hùng, như Ông biết vào đầu tháng 7 này có 3 cuộc biểu tình ủng hộ Luật Biển Việt Nam và chống sự xâm lăng của Trung Quốc, sau đó phủ Chủ tịch Việt Nam đã công bố chính thức Luật biển vào ngày 16 tháng 7. Trung Quốc vừa thành lập Nhóm trù bị Hội đồng Nhân dân thành phố Tam Sa – chính thức khởi động thành lập chính quyền Tam Sa. 30 tàu đánh cá hạng lớn đang đánh bắt quanh các hòn đảo Trường Sa của Việt Nam với sự bảo vệ của các tàu Ngư chính. Mới đây, một quan chức ngành công nghiệp đánh bắt cá đã thúc giục chính phủ cung cấp vũ khí và huấn luyện quân sự cho 100.000 ngư dân ở vùng biển này. Xin Ông có thể cho Truyền Thông Chúa Cứu Thế chúng tôi cuôc phỏng vấn về Luật Biển và những phản ứng.
Với tư cách là Tổng Bí Thư của một đảng đối lập với đảng đang cầm quyền tại Việt Nam thì Ông Lý Thái Hùng có thể nói gì về việc luật biển Việt Nam vừa được công bố vào ngày 16 tháng 7 vừa qua.
Lý Thái Hùng (LTH): Thưa anh, việc Quốc Hội CSVN biểu quyết thông qua Luật Biển với tỷ số áp đảo 495/496 đại biểu là một kết quả đáng ca ngợi. Tuy Luật Biển đã ra đời quá muộn, nhưng ít ra kể từ nay, đối với công luận thế giới, Việt Nam không chỉ xác nhận chủ quyền của mình trên hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa đang bị Trung Quốc xâm chiếm, mà còn phủ nhận cái gọi là “đường lưỡi bò chín khúc” của Bắc Kinh, xác định quyền làm chủ Thềm lục địa 200 hải lý theo Công Uớc của Liên Hiệp Quốc về Luật Biển năm 1982. Nói cách khác, Luật Biển Việt Nam là văn kiện chính thức phủ nhận tất cả những gì mà các quốc gia khác như Trung Quốc, Đài Loan… đã và đang vi phạm đến chủ quyền biển, đảo của Việt Nam.
Mặc dù Luật Biển Việt Nam dựa theo nền tảng chung của Công Uớc Liên Hiệp Quốc về Luật Biển 1982 nhưng đây cũng chỉ là văn kiện mang tính lý thuyết. Muốn bảo vệ chủ quyền biển, đảo một cách thực tế và hiệu quả phải dựa trên ý chí tự chủ và đoàn kết chiến đấu của toàn dân. Nhà cầm quyền không thể núp đàng sau những lý cớ như an ninh, trật tự xã hội, hay dựng ra cái gọi “sự xúi giục của những thế lực phản động” để đàn áp, khống chế quyền bày tỏ lòng yêu nước của người dân.
Nói tóm lại, việc Quốc hội CSVN thông qua Luật Biển chỉ mới đạt về mặt lý thuyết, hay đúng hơn là hình thức, các đại biểu còn phải xác định quyền hành động yêu nước của ngưòi dân qua Luật biểu tình chống xâm lược, luật lập hội bảo vệ biển đảo vân, vân… Việc Quốc hội thông qua Luật Biển trong khi chính quyền thì lại đàn áp người dân đi biểu tình ủng hộ Luật biển, rõ ràng là một nghịch lý chỉ thấy ở Việt Nam.