Trung Điền
Dư luận không ngạc nhiên về vụ Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ bị  Nguyễn Tấn Dũng cho lệnh bắt giữ. Nhưng người ta ngạc nhiên về kịch bản  của Lê Hồng Anh: công an Sài Gòn đã đột nhập vào khách sạn Mạch Lâm vào  đêm mồng 4 tháng 11 để bắt giữ Tiến sĩ Hà Vũ, khi được báo rằng tại  phòng số 101 của khách sạn có một đôi nam nữ trong trang phục “nhạy cảm”  (theo tường thuật của báo Công an nhân dân).
Có lẽ kịch bản quá ấu trĩ và hạ cấp - đã tạo ra một  luồng phản cảm trong dư luận khắp nơi, nên Lê Hồng Anh đã phải gấp rút  cho thay kịch bản khác với cuộc họp báo của Trung tướng công an Hoàng  Kông Tư, Tổng cục trưởng tổng cục an ninh điều tra tại Hà Nội thay vì ở  Sài Gòn vào sáng ngày 6 tháng 11. Tại cuộc họp báo này, Hoàng Kông Tư  cho biết là đã bắt giữ Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ vì ông vi phạm điều 88 của  bộ luật hình sự. Hoàng Kông Tư nói là sau khi “lục soát” máy laptop của  ông Hà Vũ đã phát giác ra nhiều tài liệu tuyên truyền chống phá nhà nước  nên cơ quan an ninh đã ra lệnh bắt khẩn cấp và sẽ khởi tố Tiến sĩ Cù  Huy Hà Vũ để “điều tra và làm rõ” (theo tường thuật của Vietnamnet).
Không biết ông Hoàng Kông Tư và bộ công an Công sản Việt Nam sẽ điều tra và làm rõ vấn đề gì qua những bài viết hay các phát biểu can đảm, thẳng thắn của Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ được phổ biến rộng rãi không che đậy trong những năm qua; nhưng nhìn vào các kịch bản bắt giữ Tiến sĩ Hà Vũ, quả là Cộng sản Việt Nam đang tự bắn vào chân. Nếu Lê Hồng Anh và bộ chính trị Cộng sản muốn “điều tra để làm rõ” những bài viết của ông Vũ, thì chỉ cần đưa giấy xuống công an phường Điện Biên, Hà Nội, nơi Tiến sĩ Hà Vũ cư ngụ, triệu ông ta lên bộ công an thẩm vấn như đã từng làm đối với nhà văn Phạm Toàn, nhà giáo Nguyễn Huệ Chi của mạng Bauxite Việt Nam. Cách làm này vừa không tốn công soạn kịch bản, vừa không bị dư luận chửi là ấu trĩ, hạ cấp.
Nhưng Lê Hồng Anh và bộ công an Cộng sản Việt Nam đã  chọn phương cách bịt miệng Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ với hai kịch bản nói  trên, có lẽ có hai dụng ý.
Một là bêu rếu thanh danh giòng họ Cù Huy về việc Tiến  sĩ Cù Huy Hà Vũ đi “chơi gái”... ở tận Sài Gòn. Hà Nội tưởng rằng triệt  hạ như vậy sẽ hạ nhục được ông, nhưng vô hình chung đã đụng chạm tới cả  giòng họ Cù Huy, và họ sẽ không thể để yên cho công an muốn làm gì thì  làm.
Hai là tạo sự bất ngờ cho gia đình Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ  để công an có thể thu tóm tất cả những tài liệu gọi là “tang chứng”  chống phá chế độ khi ông không có mặt tại nhà, kể cả bà vợ là Luật sư  Nguyễn Thị Dương Hà cũng đang vắng mặt khi công an ập vào nhà khám xét.
Tuy đã đạt được điều muốn làm nhưng bộ công an đã hại bộ  chính trị và trung ương đảng Cộng sản Việt Nam vì chọn thời điểm ra tay  không phù hợp, khi mà dư luận ở trong nước đang nổi lên hai vấn đề  nghiêm trọng. Đó là hàng ngàn trí thức đang yêu cầu quốc hội ra Nghị  Quyết ngưng dự án khai thác Bauxite tại Tây Nguyên sau thảm kịch bùn đỏ  tại Hungary; và một số đại biểu quốc hội, đứng đầu là ông Nguyễn Minh  Thuyết, đại biểu Tỉnh Lạng Sơn, yêu cầu quốc hội đình chỉ chức vụ của  Nguyễn Tấn Dũng và những cán bộ liên hệ đến vụ phá sản tổng công ty đóng  tàu (Vinashin - lên đến 5 tỷ Mỹ Kim) trong thời gian điều tra.
Ai cũng thấy rõ việc bắt giữ Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ là đòn  bịt miệng của bộ chính trị để ngăn chận làn sóng phê phán tư cách và  khả năng lãnh đạo của 15 ủy viên bộ chính trị hiện nay trước đại hội  đảng XI. Việc gán ghép điều 88 để bắt Tiến sĩ Hà Vũ chỉ cho thấy là bộ  chính trị Cộng sản Việt Nam đang rơi vào tình trạng lúng túng khi phải  giải quyết sức ép “dân chủ trong nội bộ đảng”. Trong thời gian gần đây,  không chỉ có Tiến sĩ Hà Vũ là người duy nhất nêu những vấn đề mà Hoàng  Kông Tư cho là có nội dung “chống phá nhà nước”, mà còn có những đảng  viên đảng Cộng sản lâu năm như ông Tống Văn Công, nhà văn Phạm Viết Đào,  cựu Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, cựu Đại sứ Nguyễn Trung và nhất là  của 23 đảng viên lão thành cùng ký tên vào lá thư phê phán tư cách, khả  năng lãnh đạo yếu kém và thuần phục Bắc Kinh của 4 uỷ viên bộ chính trị  là Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Phú Trọng và Tô Huy Rứa.
Những bài viết của Tiến sĩ Hà Vũ không chỉ là quan điểm  của riêng ông mà là những quan tâm chung của nhiều trí thức, đảng viên  về thực trạng lạc hậu của nền chính trị độc tài độc đảng. Những bài viết  của ông đang lưu truyền trong nội bộ đảng Cộng sản và trở thành đầu đề  của những thảo luận trong các buổi sinh hoạt nội bộ. Câu chuyện Tiến sĩ  Hà Vũ kiện Nguyễn Tấn Dũng đang là đề tài bùng nổ trong các đại hội đảng  bộ cấp địa phương khiến ban tuyên giáo của Tô Huy Rứa phải khổ công  giải thích.
Bộ công an Cộng sản Việt Nam nghĩ rằng bắt giữ Tiến sĩ  Hà Vũ sẽ là đòn răn đe nội bộ để ngăn chận làn sóng chống đối trước khi  đại hội đảng XI diễn ra; nhưng tình hình nhiều năm qua cho thấy là càng  đàn áp, càng bắt bớ, số người công khai chống lại chế độ càng gia tăng -  không chỉ ở những người ngoài đảng mà cả ở trong đảng. Nói cách khác,  công an Cộng sản Việt Nam đang tuyên chiến với chính nội bộ của họ khi  ra lệnh bắt Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ.
Tóm lại, đảng Cộng sản Việt Nam thường hay nhân danh ổn  định và định hướng xã hội chủ nghĩa để quy chụp tất cả những phát biểu  khác với họ đều là chống đảng, thậm chí còn cho là cấu kết với các thế  lực phản động ở bên ngoài để lật đổ chế độ. Điều này đã và đang biến  thành tử huyệt cho guồng máy bạo lực đang cố bóp nghẹt mọi tiếng nói  lương tâm từ trong và ngoài đảng.
Trung Điền
Ngày 7/11/2010
Ngày 7/11/2010
 

 
 
 
 
 
 
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét