2010/03/24

Quần chúng tự phát và hệ quả tất yếu

Phong Thương

Trong những năm gần lại đây, người dân có sự thay đổi rất tiến bộ về nhận thức pháp luật. Hầu hết những vụ khiếu nại đòi đất, đòi quyền tự do tín ngưỡng, quyền tự do ngôn luận được tiến hành đúng với trình tự pháp luật. Điều này gây nên sự khó chịu của bộ máy cầm quyền, khi một mặt họ giương cao khẩu hiệu sống và làm việc theo pháp luật, xây dựng một nhà nước pháp quyền....mặt khác họ lại nặn ra những thủ đoạn để đối phó với những đòi hỏi chính đáng, đúng pháp luật của người dân.
Điển hình như những vụ án về tôn giáo, an ninh quốc gia đã xuất hiện nhiều luật sư tham gia tranh cãi, biện hộ cho bị cáo khiến chính quyền độc tài bị lúng túng. Nhà nước đã phải dùng đến biện pháp hèn hạ như ngăn chặn luật sư bào chữa, khủng bố tinh thần, áp lực vào đời sống cá nhân, vu khống....

Những luật sư này cũng hướng dẫn người dân khiếu kiện đúng theo trình tự của pháp luật để họ không làm những điều vi phạm khiến nhà nước có cớ bắt giữ, tránh những manh động rơi vào bẫy của chính quyền. Trước kia, hầu như cuộc khiếu kiện đông người nào cũng bị chính quyền dễ dàng tìm ra sơ hở để kết tội vài người với tội danh kích động, gây rối mất trật tự công cộng, v.v. Ngày nay thì điều này ít xảy ra, bởi người dân ý thức được pháp luật và tránh được những cạm bẫy mà chính quyền giăng ra. Bằng chứng là những cuộc cầu nguyện ôn hòa của giáo dân trong các vụ Tam Tòa, Đồng Chiêm, Thái Hà, Tòa Khâm Sứ được thực hiện trật tự trong sự tôn trọng của pháp luật, thể hiện ý thức rất cao.
Những tiến bộ về pháp luật này của người dân, nếu ở một chính thể dân chủ hẳn sẽ đem lại sự hài lòng cho xã hội và chính quyền. Mọi sự giải quyết theo luật, đem luật ra bàn thảo, tranh luận để tìm cái đúng.
Nhưng ở nước ta thì khác hẳn, không những không vui mừng mà nhà nước còn tỏ ra hằn học với những vụ việc có luật sư tham gia giúp đỡ người dân. Chính quyền không hề muốn đối thoại một cách minh bạch dựa trên cơ sở pháp lý. Mà chỉ chăm chăm áp đặt, vu khống, tạo hình ảnh xấu cho người dân khiếu kiện thông qua đài, báo mà nhà nước nắm giữ. Rất nhiều bài báo ngang nhiên khép công dân vào tội hình sự khi mà tòa chưa tuyên án, thậm chí ngay cả lúc vụ án chưa được khởi tố. Đây giống như kiểu trên sân bóng, hành vi bỏ bóng đá người, vừa cầm còi vừa đá bóng... Nhưng mặc dù tinh vi trong mọi thủ đoạn như vậy, nhà nước vẫn không thể ngăn được làn sóng khiếu kiện của dân. Bởi người dân dựa trên chính những luật mà nhà nước đẻ ra và bởi vì nạn dịch "cướp ngày" của các quan chức cứ dâng lên mỗi lúc một cao hơn. Vì thế dù giải quyết loanh quanh thế nào đi nữa thì cũng "gậy ông đập lưng ông". Chà đạp nên đạo luật do mình đặt ra trắng trợn quá cũng không được, chính quyền độc tài Việt Nam lâm vào thế bế tắc trong việc trấn áp người dân.
Trong cái cảnh bế tắc đó, chính quyền Việt Nam nghĩ ra một biện pháp độc đáo đầy tính sáng tạo mà chỉ có chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng Hồ Chí Minh mới sản sinh và dung dưỡng được.
Biện pháp đó có tên: Quần Chúng Nhân Dân Tự Phát (QCNDTP)
Để nhằm phá hoại những cuộc khiếu kiện của người dân hay những buổi cầu nguyện cho công lý- sự thật của Công giáo hoặc trấn áp những nhà đấu tranh dân chủ. Cái gọi là QCNDTP được huy động khiêu khích, đánh đập, mạt sát và phá phách xâm phạm đến tài sản và tính mạng của những đối tượng mà nhà nước không thể dùng pháp luật để làm hại được.
Điểm qua vụ QCNDTP đánh giáo dân, linh mục ở Tam Tòa, Đồng Chiêm, đánh người tu hành ở Bát Nhã, đến vụ gây hấn nhà văn Trần Khải Thanh Thủy hay những vụ ngang nhiên bắt bớ, tra hỏi, đánh đập cháu Dũng con anh Nguyễn Hoàng Hải (Điếu Cày) và nhiều vụ đâm xe chị Hồ Bích Khương, anh Nguyễn Ngọc Quang.... cho thấy thành tích của QCNDTP ngày càng đa dạng và trắng trợn.
Thắc mắc đầu tiên trong đầu nhiều người là công an nhà nước đào đâu ra loại "nòng cốt" cho lực lượng QCNDTP?
Tại các vùng ít dân, công an góp nhặt, thuê mướn đủ loại thành phần, từ những người của các nông trường đến những người lưu lạc từ phương xa đang rất thiếu thốn. Tuy nhiên, tại các thành phố đông dân, hầu hết cốt cán là những thanh niên thất nghiệp, thiếu học được tuyển vào làm tự quản, dân phòng. Do nhu cầu cấp bách, nhà nước đã mở rộng thành phần đối tượng theo học các trường trung học, đại học cảnh sát, lính cảnh sát nghĩa vụ để tăng cường khẩn trương cho lực lượng QCNDTP, đáp ứng yêu cầu nhiệm vụ trong tình hình mới.
Đám lực lượng rất chính qui này khi hoạt động lại đóng vai dân thường để ngang nhiên đánh đập, phá hoại tài sản và xâm hại tính mạng người khác. Chúng hoạt động dưới sự chỉ đạo ngầm của bộ máy an ninh, cảnh sát. Cho nên đặc điểm dễ nhận ra là chúng ngang nhiên lộng hành giữa ban ngày, ban mặt trước sự có mặt của đám cảnh sát mặc đồng phục. Hoặc chúng hoạt động xong thì cảnh sát mới đến. Đặc điểm nữa là những vụ đánh người, cướp của của đám QCNDTP này cho dù trước sự chứng kiến của bao người, cũng không bao giờ bị pháp luật sờ đến. Câu trả lời của cơ quan cảnh sát luôn luôn là: "không có cơ sở kết luận xảy ra vụ việc đó". Hoặc những người khiếu nại về đám QCNDTP này sẽ bị hỏi cung một cách vặn vẹo , trái pháp luật, nhằm khép tội ngược .....
Nhiều người dân thờ ơ trước sự kiện này, nhất là những người không có liên quan đến tôn giáo, mất đất mất nhà. Có lẽ đây cũng là bản chất sợ sệt, tự tách rời cố hữu của người dân sống lâu năm trong chế độ độc tài. Nhưng điều mà họ không biết là chỉ sau một thời gian không lâu, cái danh sách nạn nhân sẽ lan tới họ và trong nhiều trường hợp có thể quấn lấy họ nhiều lần.
Nhưng việc gì cũng có hệ quả của nó. Việc sử dụng cảnh sát đóng vai QCNDTP là con dao hai lưỡi, nhất là khi chính quyền sử dụng đạo quân bóng tối, đạo âm binh thì việc kiểm soát là điều không dễ. Biến tướng và lạm dụng là điều tất yếu không thể tránh khỏi, bởi vậy càng ngày càng có nhiều cảnh sát trở nên côn đồ, đánh đập nhân dân công khai ngay khi mặc sắc phục. Có lẽ vì thói quen nên khi hành xử kiểu côn đồ này đám cảnh sát đang ngỡ mình khoác áo QCNDTP
Những tên cảnh sát như Lê Trung Hiếu ở quận Đống Đa- Hà Nội với quá trình đạo đức thế này mà vẫn lọt vào ngành cảnh sát. Thử hỏi để làm gi nếu không phù hợp với vai diễn QCNDTP khi nhà nước cần đến.
Tình trạng cảnh sát Việt Nam đánh người công khai càng ngày càng gia tăng xin xem những link sau
Rồi đến cảnh công an bắt dân đánh lẫn nhau, thậm chí bắt con đánh cha như trong cảnh sau đây: http://vovnews.vn/Home/Tra-thu-rieng-cong-an-xa-bat-con-danh-cha/20103/137079.vov
Và từng bước, vòng thân cận của các quan chức chế độ cũng không thoát, như tin sau đây: http://vietnamnet.vn/chinhtri/201002/Cong-an-danh-lai-xe-cua-bo-truong-892668/
Nhà nước CSVN đang nặn ra những đoàn âm binh công an và những đám quái vật QCNDTP trong xã hội mà chính họ đang mất dần khả năng kiểm soát. Đây mới là loại bất ổn xã hội và nhen nhúm tình trạng vô chính phủ đáng sợ vì nó được hợp pháp hóa và đang được bật đèn xanh để hủy hoại toàn bộ nền tảng pháp quyền.
Có phải cơn dịch Hồng Vệ Binh và tai họa 10 năm đẫm máu Cách Mạng Văn Hóa đã tìm được đường tới đất Việt Nam? Hay đây lại là một độc chiêu khác nữa của các cố vấn Bắc Kinh?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét